Đêm tình tình
Tâm lặng im con nhìn ảnh trăng rầm
Lộng từ hói lộng sao phận người cứ mãi lồng đồng
Trần gian ôi bé khổ vô dàng
Sân si quang dân tự mình mang khô sâu
Trong bóng đêm lệ rơi bóng ai thả
An muôn phiền sầu khổ đỏ đầy
Ôi bao ngày lầm lỡ vô mình
Nhiều đêm con khóc âm thầm
Lòng đông khổ ai trầm luân vô thương
Nhớ ơn Đức Phật đắng tự bị tội
Càng thương khắp muôn loài
Hào quang rạng ngờ
Trần gian cõi tạm chớ vô mình
Tham chi dân lời buộc rạng
Càng bao đắng cãi
Đoạn lìa tham sân si
Sớm tìm nẻ quay về
Sống trong an lạc tháng ngại
Bình yên thanh thơ
Sống trong an lạc tháng ngại bình yên thanh thơ
Xen thoáng hương kệ kinh hoa tiếng chuông chuông
Lộng chợt tinh bừng
Nỗi vui mừng nước mắt rưng rừng
Lộng lạc an bừng sáng ánh đào vàng
Ơn đắng cha lành nguyện thương khắp muôn loài
Ơn đắng cha lành nguyện thương khắp muôn loài
Đêm tỉnh tâm lặng im con nhìn ánh trăng rằm
Lòng tự hỏi lòng sao phận người cứ mãi long đông
Trần gian ôi bể khổ vô vàng
Sân si quán giận rồi tự mình mang khổ sầu
Trông bóng đêm lệ rơi bông yên
Bao ngày tháng muôn phiền sầu khổ đỏ đầy Ôi bao ngày lầm lỡ vô mình
Nhiều đêm con khóc âm thầm Lòng đông khổ ái trầm luân vô thương
Nhờ ơn Đức Phật đánh tự bị tối ca
Thương khắp muôn loài Hào quang rạng ngờ
Trần gian cõi tạm chớ vô tình
Ôi bao ngày lầm lỡ vô mình
Tham chi danh lời buộc rạng bao đắng cay
Đoán lìa tham sân si sớm tìm nẻ quay về
Sống trong ám sâu đen
Sống trong ám sâu đen
Sáng lạc tháng ngày bình yên thanh thơ
Xen thoáng hương kệ kinh hòa tiếng chuông chu
Lộng chợt tinh bừng nỗi vui mừng nước mắt rưng rừng
Lộng lạc áng bừng sáng ánh đảo vàng
Ơn đắng cha lành nguyện thương khắp muôn loài
Lộng lạc áng bừng sáng ánh đảo vàng
Ơn đắng cha lành nguyện thương khắp muôn loài
Lộng lạc áng bừng sáng ánh đảo vàng
Lộng lạc áng bừng sáng ánh đảo vàng