Nhiều khi muốn môn mênh nhưng sợ cô đơn
Sợ càng rắn trong vắng mỗi ngày buổi lân
Giờ chẳng vào nơi nhớ bước qua
Rắn rắn riêu riêu mập mắt
Năm chưa xong,
đã vội trô vỡ
với tôi bạn
say
cứ say
nhận gì bỏ
đôi khi ta gặp nhau
để dậy nhắm cánh
sáng trong khổ đau
đôi chân mang lỡ tinh
thương một người không thể toàn tình
đôi khi ơn dừng lại
chẳng hiểu đáng khóc
Chẳng khóc đau đau về ai
Khóc về đau thức về chuyện mình đã xa
Nhiều khi mất
Nhiều khi mất
Nhiều khi muốn mong manh nhưng sợ cô đơn
Sợ cảm giác trong vắng mỗi ngày buồn ngơ
Sợ chẳng bao giờ nhớ bu mơ
Gián gián diêu diêu mập vơ
Năm chưa xong,
đã vội đổ vỡ
Bữa thì anh thích mất mình trong khu đơ
Dù đã từng nói như thế có lẽ sẽ tốt hơn
Chỉ là vì chẳng muốn yêu ai
Khi mình anh vơi những đêm dài
Nghĩ đi em,
đâu ai chống tìm được mai
Đôi khi ta gặp nhau
Để dạy nhau cách sống trong khổ đau
Đôi chân mang ngọn tinh
Thương mọi người không gây toà tình
Đôi khi anh dừng lại
Chẳng hiểu đáng khóc
Đáng đau vì anh
Khóc vì đau
Vì chính mình đã sợ
Tình muốn mong manh nhưng sợ cô đơn
Sợ càng dẫn trong vắng môi này hồi lớn
Sợ chẳng bao lòi nhớ buông
Dắn dân diêu diếu mập vắng
Nắm chưa rồi đã vội đổ vỡ
Thì anh thích mong manh nhưng sợ cô đơn
Dù đã từng nói như thế có lẽ sẽ tốt hơn
Chỉ là vì chẳng muốn yêu ai
Khi mình anh vai những đêm dài
Nghĩ đi em,
đâu ai chung tình được mà
Em
cùng chương tao rằng,
chẳng lo anh hoài nguyện như ý
Chuyện tình mình dễ nặng,
khi anh buông lời nói phố phang
Nên đi đừng sáng tra
Vẫn nỗi trái tim em bao đau thương chẳng ai chờ ai
Mọi điều cũng không thành
Nói nên em lỡ trốn xa cách
Một ngày dài trong hoa
Em sẽ xóa hình bóng ấy mà
Tạm biệt anh em nơi đã khiến em thương yêu
Có bao giờ anh
thương em thật lòng
Cách xa rồi cốt chỉ còn là con số 0
Thế nào là đúng bao nhiêu cho vừa
Tình tàng em trao ngay qua giữa mưa
Có bao giờ anh,
mơ thương một người
Là không phải em,
nên anh rời xa đấy thôi
Hứa hẹn cùng nhau,
đến khi bắt đầu
Lời đùa khiến anh hứa,
hứa hứa
Anh thơ bước đi đi,
anh thơ bước đi đi
Xem tình yêu này không có dù
Em cũng chẳng cao sồn,
chẳng lo anh hoài nguyện như ý
Chuyện tình mình sẽ là,
khi anh buông lời nói vô phòng
Anh cứ bước đi đi,
bước đi đi,
anh cứ bước đi đi,
xem tình yêu này không có gì
Vẫn nói cho tim em bao đau thương chẳng ai chờ anh
Mọi điều cũng không thành,
đôi đên em lỡ trốn xa cãi
Một ngày rồi trong hoa,
em sẽ xóa đỉnh vòng ấy mà
Các bạn hãy đăng ký kênh để ủng hộ
kênh của mình nhé!
Chờ
tương bao tơ lòng,
trời bình đồng trái thấy
Có phải nhân gian đổi thay,
biết ai đâu sai bay
Giọt sầu còn mãi chất chưa nỗi đau còn hoài
Trời buồn ngàn mây ngừng bay,
gió kia chẳng buồn lấy
Lá hoa che xa cành,
sao ngày xanh đã phai
Bình mơ em vui cùng ai,
có tân vương trong này
Mong sáng em còn im không đổi tay
Tãy trưa quên hơi ấm chiếc bông đêm trưa nhanh
Màu người vội vàng mau sang ngang vui tình duyệt khác
Gió đưa thương về đâu,
bể hoang vắng u sầu
Ngày ta xa rời nào ôm bao tiếc nuôi
Rượu nào dành cho người say,
đắng cay đâu nào hay
Trót phương bao tơ lòng,
chẳng tình đâu chẳng thấy
Có phải nhân gian đổi thay,
biết ai đâu sai bay
Giọt sầu còn mãi chất chưa nỗi đau còn hoài
Trời buồn ngang mây ngừng bay,
gió kia chẳng hùa lấy
Lá hoa trôi xa cành,
sao ngày xanh đã phai
Biên mơ em hút tay,
ôm thấp đêm trong mày
Dìu đời con bóc giấc ôm,
ôm tình không đổi lấy
Chương trình đầu ban sơ như phép nhậm lo
Cho đến khi anh gặp người xa
Nắng nẹ nàng im giấc ngố chịu ra
Cho đến khi anh gặp người khác
Nắng là phòng đường đi theo cơn gió tâm thương
Bao đêm nhấn tên yêu ông tuần hờn
Những thề ngợt trong năm cứ hoá muộn phiền
Buồn buồn bom đi trong mình kia
Thà yêu lấy một người bình thường
Để đêm đầy thì thầm nhớ thương
Mặc cuộc đời này sao cũng đưa
Ở quá khứ và cả hiện tại
Yêu thương nào cùng nhạt cũng phai
Chẳng ai ngồi cùng ai được hết đêm dài
Ai dối trá và ai thật lòng
Chẳng quan trọng lỡ rồi phải không
Đời nào còn bình yên thì cây sẽ mò
Ngày nhắm mắt cho đêm tùy tiện
Đêm hư về đồn mãi hiên
Hỏi lòng người liệu có bình yên
Hỏi lòng người liệu có bình yên
Hỏi lòng người liệu có bình yên
Hỏi lòng người liệu có bình yên
Hỏi lòng người liệu có bình yên
Thương...
Nắng lạc đường đi theo cơn gió tâm thương
Bao đêm nhắc tên khiến lòng tổn thương
Những thề ngàn trăm năm cứ hóa mượn phiền
Buồn bỏ đi cho lòng mình viên
Yêu lấy một người bình thường để đêm về thì thầm nhớ thương
Mặc cuộc đời này sao cũng đừa
Tới quá khứ và cả hiện tại yêu thương nào cùng ngạt cũng phai
Chẳng ai ngồi cùng ai được hết đêm dài
Ai dối trá vài thật lòng chẳng quan trọng nữa rồi phải không
Đời nào còn bình yên thì cây sẽ mờ
Ngày nhắm mắt cho đêm tùy tiện đến mưa về đầu nắng mãi hiên
Hỏi lòng người liệu có bình yên
Yêu lấy một người bình thường,
đến đến về thì thầm nhớ thương
Mà cuộc đời này sao cũng được
Ở quá khứ và cả hiện tại,
yêu thương nào cũng nhạt cũng phai
Chẳng ai ngồi cùng ai,
được hết đêm dài
Ai dối trá vài thật lòng,
chẳng quan trọng nữa rồi phải không
Nơi nào còn bình yên thì cây xe mò
Ngày nhắm mắt cho đêm tùy tiện,
đêm mưa về đồ nắng bay yên
Hỏi lòng người liệu có bình yên
Vậy lòng người liệu có bình yên?
Vậy lòng người liệu có bình yên?
Tình ta,
tình tình ta phải giấu người giờ ở đâu
Mình anh đến thâu lòng này án thâu
Tình yêu trông xấu,
quát yêu gọi lòng
Chẳng còn nữa đâu
Tình này dỡ dàng,
người sang bên ấy để anh nơi này
Chịu đứng đắng cay,
lòng đầy thương nhớ
Lỡ duyên kỷ này,
biết có kiếp sao
Để mình thấy nhau một lần nữa không?
Giờ là quá khứ làm ta đớn đau
Những kỷ niệm ngọt ngào trao nhau
Chẳng thể nào xóa cũng chẳng dễ phai mau
Lúc đức dậy chẳng thấy em đâu
Chẳng còn kề bên như lúc ban đầu
Thời gian qua tình mình đậm sâu bao nhiêu
Càng làm tim anh nhói đau em có hiểu
Tình ta phai sâu người ra ở đâu
Chẳng còn nữa đâu,
mình anh đến thâu,
lòng này ai thấu
Tình yêu trông xấu,
kíu gọi lòng
Chẳng còn nữa đâu,
tình này dỡ dàng
Người sang bên ấy để anh ngỡ nhàng
Chịu đựng đắng cay,
lòng đầy thương nhớ
Lỡ duyên kiếp này,
có kiếp sau
Để mình thấy nhau một lần nữa không?
Tình đã
phải giấu người dở đó
Mình anh đến thâu,
lòng này ái thâu
Tình yêu cho sâu,
quán yêu gọi lòng
Chẳng còn nữa đâu,
tình này dỡ dàng
Người sang bên ấy để anh nơi này
Chịu đựng đắng cay,
lòng đầy thương nhớ
Lỡ duyên kiệp này,
biết có kiếp sau
Để mình thấy nhau một lần nữa khó
Tình ta phải giấu,
người giờ ở đâu
Mình anh đếm thấu,
lòng này anh thấu
Tình yêu trốn xấu,
át kiêu cõi lòng
Chẳng còn nữa đâu,
tình đã ráng rớt
Người sang bên ấy để anh nơi này
Chịu đựng đắng cay,
lòng đầy thương nhớ
Lỡ duyên kiếp này,
biết có kiếp sau
Để mình thấy nhau một lần lúc vỡ
Đã phải giấu người già ở đâu
Quên anh đến không,
lòng này anh thơm
Tình yêu trong sâu,
quán yêu gọi là
Chẳng còn nữa đâu,
tình này rớt ra
Người sang bên ấy,
để anh nơi này
Chịu đứng đắng cay,
lòng đầy thương nhớ
Lỡ duyên kiệt này,
để có kiếp sau
Để mình thấy nhau một lần nữa không
Hạt
sợ ta chưa hết bất ngờ
Những gì hôm qua anh thấy
Em nắm tay hài,
vải xoát bên vai
Đau nhưng anh cố gữang lại
Định lại bên hỏi thật trong em
Là còn thương nữa không?
Thế nhưng nghĩ lại
Anh sợ làm phiền cả ngày
Trời cao giữa những cung thấm đau rồi
Nên giờ cũng đã đổ mưa
mưa thương đắng sâu bao nhiêu là đủ
là vừa
từng hẹn thế sẽ yêu trọn đời nãy say từng ngày em bỏ
lỡ lắng tâm tư anh em trao anh toàn giả dối
trời cao rương
trời cao rương nữ cung thơm đau dòng
Chời cao dương những
sợ hãi thêm cao
Cào giương nhữ cũng thấm đau rồi nên giờ cũng đã đổ mưa
Khước đắng sâu bao nhiêu là đúng là vừa
Đừng hẹn thế sẽ yêu trọn đời ngày say cùng ngày em bỏ vừa
Em chào anh toàn giá rõ
Trời cao dương nhữ cũng thấm đau rồi nên giờ cũng đã đổ mưa
Thương đăng sâu bao nhiêu là đúng là vừa
Đừng hẹn thế sẽ yêu trọn đời nãy say từng ngày em bỏ
Đưa mang một đôi em trao anh toàn lương gió
lúc chuyện trôi
Anh đâu minh chờ nổi xa
Sợ lặng mây sâu
lúc anh đi rồi
Anh ta lại bỏ em khôi
Yêu em thật nhiều đến thế
Ngờ mai sẽ chung lối về
Thế nhưng em lại ngồi lòng ngủ nghe
Bội trắng thế
Sao em lại nói dối,
càng thương thì nói đi người
Thật ra em là điều mà anh đây
Cũng chưa bao giờ nghĩ tới
Yêu em thật nhiều
Ngày mát buông thuốc ta không hòa
Trước đi ai kia tốt hơn
Phải làm sao đây để cho em hiểu
Những đi xe đớn đau nhiều
Vài lần em thấy lẽ lúa chuyên trò
Anh đông chẳng nói ra sợ lòng mãi sâu lúc anh đi rồi
Anh tha lại bỏ em thôi
Yêu em thật nhiều đến thế ngờ mãi sẽ chung lối kề
Thế nhưng em lại ngồi lòng ngủ mê
Vội trở ước thế
Vợ sao em lại nói dối
Càng thương thì nói đi người
Cách xa em là điều mà anh đây
Cũng chưa bao giờ nghĩ tới
Yêu em thật nhiều đến thế
Ngờ mãi sẽ chung lối về
Ước thế
Ước thế
Ước thế
Cách
xa em là điều mà anh đây
Cách xa em là điều mà anh đây
Như quên nào hay,
trôi theo gió mây
Nắm nắm gương nghe một người,
lạc không đổi xơi
Nhất bảy nào hay,
nắm sông sáng khát nơi
Nói xa em bắt mưa một vẻ thế nhưng chẳng là một lòng
Nơi vườn tràn tay vẫn chưa nhìn thấy đôi đôi thật tình yêu
Một ngày đã bóng can rơi,
người ta mơ trốn trả sờ
Giật vàng em tắm dễ kia rồi cả em hết đời
Này sáng khó khăn, gió đi,
sinh yêu em đã trở rời
Kỷ niệm đầu ngày tháng hôm xưa toàn tiếng cười
Thì chìm sau gió đuông khâu
Làm anh mãi mãi buồn đau
Dù dù mình chỉ đến đến đây thôi phải không?
Trời mưa dài mát em xóa đi
Mùa hôn nắng mình về
Ngọt ngọt màn màn anh nhớ nhau nên ta bước về
Nhìn em khóc hóa đi
Mình mãi mãi xa về
Dù dù mình chỉ đến đến đây thôi phải không?
Chẳng như khi trời mới sáng từ trên bờ mây nghe lòng chồng hay ý thức đẹp
Ngày hôm nay trái sông học đầu sáng khiến sóng may lẫn thức tươi vằn
Nước mặt trên băng bay,
sông này bao giờ mừng trôi bỏ hăng phơi
Nào ngỡ chíu lòng chồng,
khổ nỗi gì với nhau
Nhà thịt ở đầu sông,
nhà chồng ở cuối sáng
Mày nghe hổi chồng đợt nước,
hổi chồng chồng hói với nhau
Tìm lại một người,
một vòng khói bới tay
Nhưng ngày nào hay,
mình trôi theo sông nay
Tạm ngắm thương như một người,
thật là không đối xử
Nhìn tình nào hay,
nằm sông sáng khát ngờ
Nhìn em sẽ mất muộn,
sẽ thấy hôn trầm lòng mộng màu
Môi buồn chảy tây vẫn chơi nụ cười,
đôi tình tình cũng ngầu
Một hai đa bóng can rơ,
người ta ngỡ trốn tràn rơ
Giờ ta nghe bóng tất cả kia rồi còn em nghe lại
Lập đoàn con khát gió đi,
sinh yêu em đã trở về
Kỷ tình đầu người tâm hồn xưa còn biết ngờ
Thì chúng sau xót,
cũng không làm anh mãi vơi môi lòng
Dù tình đình chi đến đến đây còn phải khóc
Trời mưa rơi mắt, bước xót đi
Mưa hôn mắt, mưa chung về Từng lần mơ đầy nắng ngàn, ngàn phép vỡ
Tình tình em khóc,
cũng cứ đi
Nhưng ai muốn sao về
Dù tình đình chi đến đến đây còn phải khóc
Thời gian không khác, xót đi
Tình yêu em đã trở về
Biện tìm đầu ngày tháng lúc xưa còn tiếng cười
Chúng sau xót, gốc hương, làm anh mãi mãi một lòng
Chuyện tận mình chỉ đánh đến đây thôi, dài cơn
Đừng nhìn em khóc,
đừng nhìn em khóc,
cứ đi Mùa họt đôi phong tề,
lỡ một lần là lại nhớ nhau đến tới ta
Chịu yêu đâu ai biết chương yêu gì
Nay hạnh phúc mai thì bị lừa
Đậm sâu bên nhau như bóng tương dài
Không động vỡ do ai mà chê tay
Rồi anh đi theo người
Người ta cũng đã bỏ say
Để hôm nay anh phải khóc
Đoạn ôm bên trong đợt mình
Những lúc anh ơi đừng buồn
Giọt nước mắt ấy đừng cua
Kể em nơi đi xe nào
Người ta nào bảo anh sao
Họ đâu thương anh thật lòng
Và sao anh vẫn còn đợi mong
vì anh nghe đi xem nào người ta đã bỏ em sao
họ đâu thương em thật lòng
mà sao em còn đợi mong
còn anh yêu em chẳng hài
tại sao đã bỏ rơi anh
đừng khóc em ơi đừng buồn
giọt nước mắt ấy đừng tuôn
Chỉ tình thương vẫn thế,
phải dậy vào với thương lâu
Hàng trăm mối giáo cứ lão cứ đắm sâu vào tim
Hồi cùng con gái ôi,
người đó biết yêu chưa
Đừng dành nhắn tin đắm say với ai em lạc tay
Là dần anh cứ yêu,
nói dần anh hết yêu em
Là do trái tim của anh ta yêu thêm người mới
Cuối cùng rồi, cũng xa nhau mà thôi
Em không buồn đâu đâu anh,
anh Chỉ thích là lúc khi xưa
Để cho em hy vọng đẹp rồi giờ đây
Bây giờ đây ấm rồi tan
Em trách vì em quá ngóng nghe
Đã tìm lời hứa khi xưa
Để cho em mãi xa
Niềm đau đã hóa hà
Em biết là do em bất kèm
Chẳng hiểu vì chẳng cao xa
Chẳng có anh hy vọng cuộc đời dù rằng anh từng nói
Do em là do em tất cả
Nên em phải nói chia tay
Điều đâu đâu hóa hơ
Em biết là do em thất khen
Chẳng yêu vì chẳng cao xa
Chẳng thua anh hy vọng cuộc đời dù sáng lạnh cùng môi
Do em là do em tất ca
Sao em mới tăng bầy,
rạch khờ thôi khi đan bàn tay
Yêu cần trao hết chỉ giữ lại đây,
ơm vây,
xem như em sáng nay
Nỗi buồn em giấu sau lớp màn mưa,
vương quỳ vì biết em là người giữa hai người
Ngày hôm qua em đây,
ai đây?
Sao anh lại thết lặng?
Giờ đêm sau anh còn chưa tin về
Em cứ mãi ngần ngờ chờ anh
Sao điều đến thế?
Tại sao anh vội?
Người còn lại đi thương nhau
Hoàng như lời ngôn minh quá sức mùa
Sao điều đến thế lại sàn rối,
con tim em vỡ tan thật sầu
Từng chình ta hạnh phúc cùng nhau đến muôn đời,
chứ bóng tay em thay áo vơi
Ngọt ngào đèn mây cũng tan thành bầy,
dại khờ thuối khi đem hoàn tay
Yêu thương trao hết khi giữ lại đây,
em đây,
xem như em cháu anh
như em cháu anh
nỗi buồn em giấu sau lớp vàng lúa
cường cười khi biết em là người dữ
hai người còn lại vì cuốn nhau
ngoài những lời ngôn tình quá sức hờ
em không muốn nghe
ngọt ngào đèn mây cung tan thần mây
dạy khờ thuối khi đàn bàn tay
yêu thương trao hết chi giữ lại đây
ai đây ơ vậy
xem như em chẳng may
nỗi buồn em giấu sau lớp mặt mưa
gương cười khi biết em là người tước
hai người còn lại đi chôn nhau
và những lời ngôn tình quá xưa thừa
Bốc vương vương mang trong con tim hình hài đất nước
Ngỡ như gian nam ta sẽ chẳng bao giờ buồn
Nòng nưa một hôm ngao du nhân gian chạm một ánh mắt
Khiến cho tất sấy tâm yên như trôn thiên đường
Trời cao như đắng trêu người thân ta khi bông hoãi
Trót mang con tim trao cho một nam nhân thường
Dành lòng ta ban cho bông hoa thơm hồi về cung cấp
Khiến em luôn luôn bên ta mãi mãi không buồn
Mà đâu có đâu thân em nơi đất em chi nơi nào
Nhìn về quê hương em ôm tương tư nặng lòng hết bao
Một người nam nhân không vinh không hoa mà có lẽ nào
Người lại yêu thương quan tâm hơn ta mất đế vương sao
Sợ lệ quân vương không khi nào rơi khi nước chưa tàn
Mà tình chưa yên nên vương trên mi giọt buồn trôi tràn
Đành lòng ôm tay cho em ra đi với một hình vàng
Vọt quân vương nguyên nghiêng ngoài phòng những tin đất đàn
Con tim hình hài đất nước
Ngỡ như gian nam ta sẽ chẳng bao giờ buồn
Nồng ngơ một hôm ngao du nhân gian chạm một ánh mắt
Khiến choát cất say tâm y như trôn thiên đường
Trời cao như đắng trêu người thân ta khi bông hoãi
Cho đứa mang con tim cho cho một năm nhìn thường
Dậy lòng ta ban cho bông hoa thơm hồi về cung cấm
Khiến em luôn luôn bên ta mãi mãi không buồn
Mà đau nỗi đau thân em nơi đây thậm chí nơi nào
Nhìn về quê hương em ôm tương tư nặng lòng biết bao
Một người đam nhân không binh không hoa mà có lẽ nào
Người lại yêu thương quan tâm hơn ta mất đế vương sao
Sơn lệ quân vương không khi nào rơi khi nước chưa tàn
Con đường hạnh phúc đôi ta từng bước qua
Cũng đã đến lúc kết thúc em à
Em đã thay đổi, đã lừa dối
Tình cảm bấy lâu có lẽ thâm tâm em chẳng muốn vậy đâu
Anh thấy nhớ em như vòng tay nhớ khoảnh khắc từng giây
Nhớ những chiều mưa,
hư vô rưỡi, ai tranh em rìu biển biển
Thương em nhiều lắm,
thương tấm than đầy mong sao sắc mưa tàn
Thấy em đớn đau,
anh đâu chịu được nỗi
Hôm qua em còn nơi đó,
hôm nay tân về nơi đâu
Anh chơi vơi giữa đêm thâu,
thay thế gian sao lắm âu sầu
Của anh là cả thế giới,
là cả bầu trời tương ai
Mai nay chẳng còn một ai bên cạnh anh lắng ngó mỗi ngày
Kiếp này cho anh xin lỗi,
cho thế bước đi cùng em
Đi hết cuộc đời để xem mỗi lương duyên liệu toàn đài
Tình yêu không tròn vẹn nữa,
anh đem cắt sâu
Vào tiếng kiếp sau có duyên gặp lại,
anh chờ để lạc mất em đâu
Anh thường nhớ em
Anh thường nhớ em
Anh thường nhớ em
Nhớ vòng tay, nhớ khoảnh khắc từng đắm say
Nhớ những chiều ngứa,
vui đùa rưỡi, mãi tranh em dự bình yên
Thương em nhiều lắm,
thương tâm thân gầy mòn,
sợ sắc lưu tàn
Thấy em đớn đau,
bạnh đau chiều thước lối
Hôm qua em còn ngay đó,
hôm nay tan về nơi đâu
Anh chơi vơi giữa đêm sâu,
với thế gian sao lầm u sầu
Cô ấy là quà thế giới,
là ca bầu trời tương lai
Mai này chẳng còn một ai bên cạnh anh lắng ngó mỗi ngày
Kiệt này cho anh xin lỗi,
chẳng thể bước đi cùng em
Đi hết cuộc đời để xem mỗi lương duyên liệu có an đời
Tình yêu không tròn vẹn nữa
Anh đem cắt sâu vào tiếng kiếp sau có duyên gặp lại
Anh chẳng để lạc bớt em đâu
Hôm qua em còn nơi đó
Hôm nay tan về nơi đâu
Anh chơi vơi giữa đêm thâu
Hơi thế gian sao lặng âu sầu
Cô ấy là cả thế giới
Là cả bầu trời tương lai
Mai này chẳng còn một ai bên cạnh anh để lo lắng Đỏ lỡ,
biết ngồi cho anh xin lỗi
Chẳng thể bước đi cùng em,
đi hết cuộc đời để xem mỗi lương duyên hiệu có an nồng
Tình yêu không tròn đèn nữa,
anh đem rất sâu vào tim
Khi sau có khi em gặp lại,
anh chẳng để nắng bớt em đâu
Anh hay nhớ em
Ở nơi đấy nhẹ nhàng ru rương tiếng ca
Hôn như lên mây tông thơ nào
Giật mình khi sau giật mắt
Anh biết chỉ là chim báo
Còn em giờ ở phương nào
Uyên vui từng nhân phai còng
Hơi ghét an kiếm thương
Dưới ngãi mà con mong nuông
Duyên gió bên đời
Tăm tháng dài dầu
Ngày đó ai hứa ai thế
Mày muộn tay nắm vai kề
Giữa xa rồi còn lại dưới ngoài nỗi đau
Ngày đêm hạnh phúc ngắm ta trao
Tình anh đẹp trăng phối vàng,
anh đã thương rồi cả đời còn quê.
Phân mình phái tan,
thần anh ngỡ ngàng
Tình đêm giờ này trôi qua,
tình ảnh đẹp trăng phối vã
Anh đã thương rồi,
cả đời khóc quê
Từ giờ ta người đâu có nhớ đến anh
Vừa cho cô đơn tình lại ký ức nắm nắng
Với nhau mà ta đã lắm say
Bao hạt mưa bên duyên lặng
Giọt lệ rơi mãi dưới mắt không ngừng
Kình người tình phách như đôi đôi trên môi
Mà anh đâu có hay
Ông ơi hãy vội vội bước đi
Chẳng để lại câu chi
Em yêu anh về bên anh
Những trái nắng vừa tàn vừa tan thầm rồi
Giấc mộng hạnh phúc em cũng đã mang về nơi xa kia
Dù còn là nỗi đau mình anh nhớ thương bóng đêm hồ vầy
Thành phùng em quay gột đi mãi,
anh đứng trên tầng trâu mưa
Dù rằng bên em đã có ai nhưng nơi đây em vẫn còn chờ
Ngọt ngào hẹp trao chẳng thấy những chi toàn chuối
Cố gió những bước tay hẹp ta bên nhau bao đêm đêm
Thành phùng em quay gột...
Anh lại chờ bao nhiêu kỷ niệm thăng vỡ
Em một ngày đây thăng một lần nữa
Để đợi chỉ thấy ở trong mơ
Hóa chân nhẹ nhàng như bức tranh em
Để không câu từng buổi sống có kì quay
Để từng tan vấy có một ngày đoạn tình
Sương hồn tôn thương bất cứ tình
Các trao đầy càng hóa đá
Em nhớ lại từng người ca đầy
Cùng với bóng đêm và sao hòa thơ
Mùi mùi cột đi mãi
Anh đứng trên tầng trống mưa
Dù rằng bên em đã có ai
Nhưng đời đây em vẫn còn chờ
Dù nào em cháu chẳng thấy nhưng chỉ tầm chúa thấy
Cổ ra như cuốn tay ngày hòa bên nhau bao đêm
Bóng mắt cuốn xa dần trốn đầy
Gió mây kêu em
Muôn cành môi lệ ướm dưới cánh nghiêng nhà vơi trời
Giữa đêm lạnh lưu con tên anh thứ thai
Thênh đùn em quên cột tim ấy anh cứ trên cạnh trói mưa
Cũ thành niên em đã có ai nhưng đời đấy em vẫn không chờ
Đôi đầu em trao trao thấy những chi toàn chúa đấy
Cố gắng nhớ tìm thấy ngày ta bên nhau bao âu hơi thề
Phần tùm nhìn em quay gọi
Phần tùm nhìn em quay gọi
Tên anh yêu bé không giữ anh tựa lời
Khóc thân cho một tình tội lý ta
Anh ơi anh ơi anh ơi anh ơi anh ơi Đêm nào vội
ngờ sao anh đã buông tay em rồi
Trên tình buồn vỡ sau bao giây thật
Người từng vương nhớ nay lại còn ấm
Có tên khô cốt như anh mong chờ
Giải cầu cho anh hạnh phúc hơn
Một nơi khó chắn thương anh hạt lồ
Đừng quên em nghĩ em vẫn chờ mong
Anh thương thằng nào vương vấn yên ngân
Chắc không phải em có đúng vì
Đôi tay nhỏ bé không giữ anh đương Khóc thân cho một cuộc tình phải lia ta
Anh ơi anh ơi anh ơi anh ơi,
em nào có buồn?
Mà sao anh lỡ buông tay em rồi?
Chuyện tình buồn vỡ sâu vô dạy thờ
Người tương thương nhớ nay lại thở đớn
Cũng đã vỡ vỡ như anh đoan chờ
Giá em cô trắng,
anh hạnh phúc hơn
Một mãi hô trắng thương anh tạm lòng
Đừng quên em nhé, vẫn chờ mong
Chân rơi xuống đêm như trôi lặng thầm,
bến thèm nhà,
gió nhẹ nhàng
Sao hôm nay tôi nơi đây lại buồn tóc khi vì nhớ một anh
Xây chốt đi bao nhiêu tình đời,
đông ùa về,
xe lệnh trời
Thương em tôi đâu thắt,
còn tình đâu chắc,
em vui bên người ta
Hú sáng đông lần tầm nhìn ai mang bóng xe đông đưa cô dâu đăng đưa kheo trồng
Lê đô chân thịt hồng thăm tay em trao tôi giúp em nguyên vui xử qua đau lòng
Đông ơi đông đi đừng vui mang em đi trong thế gian như vô lực thế bạc
Đâu ai hay là người chung trao yêu thương chỉ đem đầy tâm tư viên trưng vàng
Đừng lặng nhìn em đang chìm áo phong sương
Từng kỳ thầm cùng em về ly cà phê không được
Từng ngày đẹp trời cùng nhau đi đó đi đây
Vậy mà sao hôm nay em bỏ lại tối nơi này
Đừng lặng nhìn em đang chìm áo phong sương
Từng kỳ thầm cùng em về ly cà phê không được
Ngày dây sau cuộc đời vì em có gái kêu xa
Ai nhìn lại chẳng ngừng qua chỉ còn tôi nơi này
Ta giấu điều gì mà ngực nặng chịu muốn kể những trăm lần nhịn
Vẫn kiên định về chuyện bên tôi mà em trải bao lần tình
Đối diện với nhau lặng thinh còn đâu ngại ngắm mùa hóa mặn chính
Đêm mùa đông sang với ly cà phê đang sầu tàn
Có lời gì mà mong người khác tìm mình phải sống luôn cầu toàn
Khi trời khuya lại xe lên thêm làm bạn cùng với chai rượu vang
Quay ngồi suy nghĩ đang vất ngạch tháng
Lý do em đi sao vội vàng
Ngày đầu tuần vừa qua em cùng ai với tình cờ
Tây đang cầm món quà tụi em đợi mình từ cười thấy mình khờ
Việc em phụ tôi không đành đâu khói thức đắng đôi mắt dần mờ
Tại ngu rồi mắc lần lỡ vầy mà bao đêm cứ thức tự chờ
Nhiều lần từng muốn buông nghĩ tới đây là khó rồi
Bút chân sầu đứng ngồi sâu yên tự thấy mình cũng khá tồi
Đẫm vào ngực tôi không thể tin chỉ muốn chắc lên
Nói với nhiều đau lưng khi phải nghe câu này
Từ lần nhìn em đang chìm áo phong sương
Từng tìm thầm cùng em lấy ly cà phê không được
Rồi một ngày đẹp trời cùng nhau đi đó đi đây
Vậy mà sao hôm nay em hò đập tôi nơi này
Từng lần nhìn em đen chiếc áo không sướng
Từng tìm thầm cùng em lấy ly cà phê không được
Ngày dài sau cuộc đời vì em có gái kêu xa
Nhìn lại chẳng quá chỉ còn tôi nơi đây
Nhà nắng sôi trong đêm mây trôi lặng thầm
Đến thêm nhà,
gió nhẹ nhàng
Sao hôm nay tôi lại đây lại buồn có ký tình nhớ một ai
Từng lần nhìn em đang chích áo phong xương
Từng tìm thầm cùng em đang ly cà phê không được
Rồi một ngày đẹp trời cùng nhau đi đó đi đây
Vậy mà sao hôm nay em bỏ đợi tôi nơi này
Từng lần nhìn em đang chích áo phong xương
Từng kỳ thầm cùng em lấy ly cà phê không được
Ngày dây sau cuộc đời vì em cô gái kiêu xa
Nhìn lại chàng mình quá trễ còn tôi nơi đây
Có một người từng yêu anh hơn chín
Có một người mà luôn quan trọng trước tình
Ở bên anh mà xem anh như tất cả
Nhưng hôm nay em mới hiện ra
Đến bây giờ thì bên anh cũng có ai
Có thêm một người sẽ thấy em lên thế vài
Em chẳng hiểu em đã làm gì sai
Rồi ra em đứng nơi khóc thương thai
Yêu một người tàn dối,
thật lòng chẳng thấy vui
Đã bị thế thôi,
hôm nay anh yêu mình quá rồi
Anh muốn nhờ xin lỗi,
lỗi một chẳng dư ngôi
Nên tận ngày mai thôi,
anh ơi ta phải chia đôi
Chưa như trước,
cũng chẳng còn vấn vương
Giờ cùng người mãi thương,
tay trong tay chân môi
Thôi thì em không nghe,
hy vọng em sẽ nghe
Không phải như chúng ta,
không đợi cả một bài chia sẻ
Nên bây giờ, thì bên anh cũng có ai
Có thêm một người,
chỉ thấy em như thiên vai
Nếu chẳng hiểu em đã làm gì sai
Rồi ra em đứng nơi không thoáng hai
Yêu một người giãn dối,
thật lòng chẳng thấy vui
Tình cảm mình thế thôi,
hôm nay anh yêu người khác rồi
Anh muốn lời xin lỗi,
lòi người chẳng xứng đối
Nên cần người mới thương,
anh ơi ta phải chia đôi
Người trước cũng chẳng còn vấn vương
Giờ cùng người mới thương,
tay trong tay trên môi con đường
Thôi thì hạnh phúc nhé,
hy vọng anh sẽ thương
Không phải như chúng ta,
hôm nay đã phải chia xa
Ghi màn đêm, buôn kiếm trên đường đêm
Mây mùa giăng, sát sơ tiêu riêng
Quay người đây lạnh giá,
buồn quên tháng nay
Ngày em đến gần anh rất nhẹ nhàng
Ngày âm thanh ru rương có tiếng cười trên môi
Âm áp như mặt trời,
tan đi bao giá vang
Ánh mắt em như xua màn têm
Đưa anh đi qua bao đất hương,
nắm tay anh đi cùng anh,
nguyện một đời yêu em
Tháng năm dài, hãy kề vai,
ta đi trên con đường ngày mai,
giấu phong ba hay yên nguyên
Anh luôn bên em vượt qua,
đến mai nay chúng ta già
Gần bên nhau giữa lưng,
ngón tay dây,
tóc phát màu
Không bao giờ chia xa
Nhé em
Ngày đêm đêm gần anh rất nhẹ nhàng,
Ngày âm thanh ru rương có tiếng cười trên môi,
Ơ mắt như mặt trời,
tàn đi bao giá văng.
Ánh mắt em như xua màn tềm,
Đưa anh đi qua bao đất hương,
nắm tay anh đi cùng anh,
nguyện một đời yêu em.
Hàng năm dài,
hãy kề vai,
tha đi trên con đường ngày mai,
giấu phong ba hay yên nguyên.
Ngày mai,
giấu phong bà hay hiền quý
Anh luôn bên em vượt qua,
đến mai nay chúng ta già
Vẫn bên nhau giữa lưng,
ngón tay gây
tóc vạt màu
Không bao giờ chia xa
Yêu anh và bên anh thôi,
còn mọi chuyện để anh lo
yêu em và bên em thôi
cứ ôm anh như thế
cứ
ôm
anh như thế
Mắt tay đây đã bắt đầu,
không bao giờ chia xa nhé.
Chắc giờ em đã có một cuộc hạnh phúc
Mưa trong lòng nhưng anh vẫn vui vẻ
Ôi!
Anh cũng buồn, anh cũng sợ
Điện thoại cố cởi che sâu
Em với anh sẽ hạnh phúc
Còn ngày đầu
Chắc gì em không nhớ
Phải yêu như này
Giờ em đang vòng tay cùng anh
Em đang xa anh
Hơi hết rồi những tháng này
Những thơm trong vùn linh ấy
Hát trong các phật sời yêu em
Em đã đi rồi sao em còn chờ
Chỉ là buông vô
Cứ mỗi đêm về từng đêm dần vò mơ tối
Em ngỡ là mình ai nên ngỡ
Chẳng phải anh đâu
Nguồn nhân yêu thương em mấy lâu như em sâu
Tựa với anh rằng em phải hạnh phúc
Đừng bận tâm em
Phải gánh đau thương anh cũng vừa không yêu rồi
Em chỉ là một văn miệng đập
Dồn chặt cống tim anh
Vừa mới đây thôi nhưng em đã đi rồi
Cứ với anh rằng em phải hạnh phúc
Đừng bận tâm anh,
vơi gánh đã thương anh
Cũng vừa không hiểu rồi
Thế chính là một phân hiệp đập
Giòn chặt con tim anh
Vừa mới đây thôi nhưng em đã đi xa
Em đã đi rồi sao anh còn chờ
Còn đợi em lâu
Cứ mỗi đêm về khởi đào dài bóng mưa tối
Anh ngỡ là như ai nào ngỡ
Chẳng phải anh đâu
Ngôn nhân yêu thương em vây lòng sẽ đoàn sâu
Ôi anh dặn em phải hạnh phúc
Nhưng không thờ giúp Em
chỉ là môn phát nhịp đầm
Rồng chặt con tim anh