Dừng núi giang bay nối lại biển xaTa đi vòng tay lẫn mái để nối sơn hàMặt mắt bao la anh em ta vềGặp nhau mừng như bão cát quay cuồng chơi rồngVà tay ta nắm nối tròn một vòng Việt NamCỡ nơi gió đêm vui đôi ngàyRồng máu lân con tim đồng loàiDành tình người trong ngày mớiThành phố nơi thôn xa vơi vơiNgười chết nỗi linh thương vào đờiVà nụ cười nơi trên môiTừ Bắc vô Nam nôi liền nắm tay,ta đi từ Đồng Hoàng phu vượt hết núi đồi.Vươn phát treo đeo tay ta vượt đèo,từ quê nghèo lên phố lớn nắm tay.Nôi liền biển xanh sông gấm,lôi liền một vòng tự xin.Cơn gió dóa đen vui đôi ngày,sông mau lơn con kinh đồng lại.Tình người trong ngày mới,thành phố nỗi thôn xa vơi vơiNgười chết nỗi linh hương vào đời và nụ cười nở trên môiTừ Bóng Vô Nam nổi liền nắm tayTa đi từ Đồng Hoàng Phú vượt hết nuôi đờiVượt tháp treo * tay ta vượt đèoTừ quê nghèo lên phố lớn nắm tayNỗi liền biển xanh sông gấmSông gấm nổi lên một vòng tư sinhDừng núi giang phai nôi lại biển xaTa đi bằng tay lẫn mãi để nối sơn hàMặt đất bao lá anh em ta vềGặp nhau mừng như bão cát quay cuồng trời rồngBàn tay ta nắm nỗi tròn một vòng Việt NamCờ nơi gió đêm vui đôi ngày,dòng máu lẫn con tim đồng loài,dịch định người trong ngành mơ,thành cô nơi thôn xa vơi vơi,người chết đôi linh thiêng vào đời,và nụ cười nơi trên đồi.Từ Bóc vô Nam nuôi liền nắm tay,ta đi từ Đồng Hoàng Vũ vượt hết nuôi đồi.Vượt tháp treo leo tay ta vượt đèo,từ quê nghèo lên phố lớn nắm tay nối miền.Biển xanh sông gấm,lôi liền một vòng thưa xin.Cờ nỗi gió đêm vui đôi ngày,sông mâu lên con kim đồng loài.Dình bình người trong ngày mới,thành phố nỗi thôn xa vơi bền.Người chết nỗi linh thương vào đời và nụ cười tớ trên môiTừ bóng vô nam nội liền nắm tayTa đi từ đồng hoang cũ vượt hết nuôi đờiVượt tháp treo leo tay ta vươn bèoTừ quê nghèo lên phố lớn nắm tay nỗi liềnBiển xanh sông đâm nội liền một phòng tự xinBiển xanh, sông đông,nối lên một hồng tư xin.