Kan :
Thóang Nhìn Vào Trong Guơng Thấy Sự Thật Phải Chiếu Trong Tim Tôi
Thân Xác Còn Đây
Sao Linh Hồn Rời Bỏ Tìm Kiếm Nơi Khác Vứt Đy Tôi
Suy Nghĩ Cho Những Gì Đã Trãi Qua
Tất Cả Mọi Thứ Đều Rời Bỏ Ta
Cảm Giác Đơn Độc
Tựa Như Chiếc Lá Trôi Dần Khuất Sâu Nơi Đó Biển Xa
Rồi Lá Sẽ Trôi Về 1 Nơi Đâu
Là 1 Nơi Chỉ Riêng Mình Lá NGồi Đó
Khóc Thuơng Cho Từng Khỏang Về Thời Gian Sau
Tìm Đâu Ra Chốn Nào Nuơng Nấu
Khi Xung Quanh Hoan Tàn Xác Sơ
Mây Đen Vây Kín Phủ Lối Đẩy Đưa Lá Đó Chiềm Vào Thuơng Đau
Chỉ 1 Mình Ta Buớc Trên Con Đuờng
Sẽ Cố Gắng Tìm Kiếm Vài Chút Kí Ức Tuổi Thơ Khi Đó Ta Bên Truờng
1 Cánh Hoa Phuợng Cũng Có Thể Làm Lòng Tê Tái Nhung Nhớ Nuớc Mắt Vuơng
Là Cái Ngày Hp Khi Bên Ta Trọn Vẹn Đầy Ấp Mọi Yêu Thuơng
U Mê Đẩy Ta Vào Sa Ngã
Cuớp Mất Đy Tất Cả MỌi Thứ Chính Tay Ta Vun Đắp Bao Năm Qua
tình Cảm Dần Rời Xa
Yêu Thuơng Cũng Phai Nhòa
Thì Việc Gì Phải Thiết Tha
Cho Những Cố Gắng Chính Tay Ta Đã Viết Ra
Buớc Chân Thật Nhẹ Lên Thành Cầu
Mọi Kí Ức Sẽ Đc Xóa Tan Theo Gió Ẩn Sâu Ở Trong Đầu
Tiến Thêm 1 Buớc Hóa Mình Thành Chiếc Lá Hòa Cùng Dòng Nuớc Nhẹ Nhàng Trôi Về Nơi Đâu
Matt :
Đâu phải mày chết là sẻ hết
Gây phiền tới mọi ng , già đình và mọi thứ xung quanh
Có rất nhìu ng mún giúp mày , như mày thấy đó
Nhưng càng cố , càng xô đẩy mày
Thức tĩnh đi , vì mọi thứ ko bao giờ hòan hảo
mày ko tin hã
Nghe típ đi..............
Mì :
Một làn gió nhẹ vội khẽ lay hàng cây
Mong muốn giải thóat chiếc lá khi nó không còn đây
Đẩy nhẹ thân lá theo cùng cơn gió mong muốn sẽ chạm đc vào mây
Sống vui theo mọi tháng ngày không còn ũ rũ nó cùng lá tay trong tay
Tháng ngày , thời gian trôi qua bỗng chợt gió thấy một chiếc lá đang rơi nhẹ trên khong trung
Cố gắng vươn mình đi thật nhanh, lấy hết thân mình ôm gọn chiếc
lá đang rơi rụng
Hòa vào cơn gió lá bỗng thấy mình thật ấm áp, cảm nhận hết những gì cùng a e sum vầy trên thân cành
Nhưng không ! Cũng chỉ là 1 kẻ phiêu du thóang bỗng xuất hiện rồi đi mất ko thể bảo vệ lá mong manh
Nếu ko có gió có lẽ lá đã trôi mình theo dòng sông , chính gió đã mang lá đi rồi lại để lá trên bờ đá
Một mình trơ trọi nằm cảm nhận hơi lạnh giá buốt từ thân đá
Có lẽ nếu không có gió lá sẽ tốt hơn
Có lẽ ngày đó lá không từ bỏ thì mọi thứ sẽ tốt hơn
Cứ thế tháng ngày dần trôi làm lá héo tàn cùng thời gian
Không còn màu xanh mà bây giờ mọi thứ lá có đã hóa vàng
Nhẹ nhàng buông xuôi , lá chỉ mong 1 lần thấy gió ở trên không
Nhưng không, bất chợt 1 cơn mưa cuốn lá khỏi đá trôi về nơi dòng sông