Bầu trời tối hôm nay lại buồn nỗi niềm anh giấu ngay trong đêm
Là thứ cảm xúc mà anh sẽ nói chỉ cần như thế chẳng mong thêm
Là con đường dài hai ta cũng bước giờ sao có mỗi mình anh thôi
Là thời gian trôi còn mình anh thôi sao gánh nỗi
Có bao tình cảm anh gữi vào mây để rồi hôm nay tan biến mất
Bóng hình của em vẫn đọng lại đây một lần sau cuối anh siết chặt
Anh giữ cho mình một thói *** giấu đi tất cả những nỗi niềm
Để rồi chính nó là kẻ tàn nhẫn từng ngày hành hạ anh mỗi đêm
Đã từng bên nhau đã từng hạnh phúc và rồi bây giờ lạc mất nhau
Lạc mất nhau rồi tìm lại khó lắm hình dáng em vẫn khắc sâu
Anh biết tìm đâu một bông hoa khác ở giữa cánh đồng đầy cỏ dại
Nỗi niềm của anh vẫn còn tồn tại thì tìm nơi đâu để có ai
Khi anh biết được cảm giác bình yên là khi thấy em mỗi sáng mai
Nhưng chỉ là tưởng tượng của anh sự thật thì có bóng dáng ai
Quá khứ đó dần dần mục nát bên em giờ chắc đã có ai
Chẳng phải anh đây đừng cố hy vọng tin nhắn soạn rồi đành xóa ngay
[Hook:]
Nỗi niềm của anh là những tháng ngày mệt mỏi chẳng nghĩ đến thương ai
Nỗi niềm của anh là cứ cố chấp vẫn bước một mình trên đường dài
Nỗi niềm của anh là dòng suy nghĩ từ bấy lâu nay vẫn ấp ủ
Là những gì mà em mang đến gói gọn ở trong từng giấc ngủ
[Ver 2:]
Vẫn lại là anh một mình đứng đó mãi đứng chờ em như lúc ban đầu
Mặc màn đêm buông xuống phố nhỏ dòng người đi về đâu
Anh cố giữ chặt lý trí của mình không để vị mặn lăn trên môi
Nhưng làm sao được bởi giờ hiện tại chẳng còn gì nữa cho nên thôi
Lối về hôm nay màn sương giăng kín che phủ đi hết dấu chân anh
Cảm giác nếu như anh có lại em thì dù bên nhau trời vẫn lạnh
Vì trái tim em đã không còn anh cần một người khác để thế vào
Lấp đầy khoảng trống mà anh từng nghĩ rời xa được nhau không thể nào
Nỗi niềm anh giấu khi anh vẫn đang lắng nghe con tim em than thở
Sau khoảng thời gian đã rất hạnh phúc bão giông kéo đến làm tan vỡ
Lâu đài cát anh từng xây đắp cũng đỗ khi sóng xô vào bờ
Một phút ngắn ngủi để mất đi em thú thật anh cũng đâu nào ngờ
Hình dáng em cứ mãi quanh đây anh cố chạy đến nhưng không thấy
Sợi dây tơ hồng đã đứt đi rồi sao anh vẫn luôn trong mong vậy
Nhìn áng mây buồn được gió cuốn đi tan biến đằng xa phía chân đồi
Anh cố ghì chặt đôi tay chỉ xin bình yên một lần hãy dẫn lối
[Hook:]
Nỗi niềm của anh là những tháng ngày mệt mỏi chẳng nghĩ đến thương ai
Nỗi niềm của anh là cứ cố chấp vẫn bước một mình trên đường dài
Nỗi niềm của anh là dòng suy nghĩ từ bấy lâu nay vẫn ấp ủ
Là những gì mà em mang đến gói gọn ở trong từng giấc ngủ