Ver1 : AsBro Sâu Róm :>
anh không thể im lặng sống tiếp trong những cơn mơ dài bất tận
khi mà mọi thứ dường như k có hồi kết thì dẫu cố gắng cũg k thể tạo ra đc những điều anh vẫn luôn hằng mong đợi
và trong những cơn mơ
dẫu cho bao lần bất chợt khẽ gọi tên em và bật khóc
nơi phương trời đầy nắng gió khi những cơn mưa cuốn trôi đi bao hình ảnh của em là lúc a chợt nhận ra
mình đang thực sự nghĩ về ai
nhớ về ai và trái tim đang tồn tại hình ảnh của riêng ai
đã từng đợi
đã từng mong và bao nhiêu lần cúi mặt mỉm cười nhưng trái tim đang khẽ bật khóc
mong kiếm tìm 1 bàn tay xua đi bóg tối và nỗi cô đơn
đang nhấn chìm con người anh khi bao ký ức về e lại như đang hiện về trong đơn độc
liệu còn không?
những tháng ngày không em
là những tháng ngày chỉ còn lại những cơn mưa dài bất tận
là những tháng ngày bầu trời thêm nỗi u ám
nơi anh sống nơi a đang chờ mong
nơi dòng nhật ký đang dần trôi dài với bao nhiêu là nỗi thất vọng
nơi không có 1 bàn tay
Ver2 : AsBro Sâu Róm :”3
và a k thể tiếp tục sống trong những chuỗi ngày dài đầy cô độc
khi mà mọi thứ dường như trốg rỗng và bàn tay anh đang dần quên đi những hơi ấm từ nơi em
những thói quen liệu đến bao giờ a mới có thể khiến nó trôi dần vào quên lãng?
một nơi khác
em có đang nghĩ đến anh như những gì a vẫn đang hằng mong đợi
hay trong những phút yếu lòng e bất chợt khóc và nhớ đến nơi anh?
nhiều lúc a đã muốn mình có thể quên đi được hết tất cả bao nhiêu ký ức trong anh về nơi em
không còn nhiều những suy nghĩ khiến anh bật khóc khi a một mình và lại nhớ về em
và a cũg không biết nữa :(
và có thể trong em giờ đã k còn ký ức về a nữa đâu
sẽ không còn nhớ
sẽ không còn mong và k còn những đợi chờ
nếu như a có thể quên em cả trong những giấc mơ
nhưng mà điều đó đâu thật dễ
như cơn gió trôi qua thật khẽ
đã để lại trong anh là những hằn sâu nơi