verse1: Lizay
ngọn lửa tàn trong bóng đêm
gẫy gục nơi anh nến
anh đang tự hỏi mình rằng
đâu sẽ là nơi anh đến
ở 1 nơi không còn có
tình yêu em ở bên
ở 1 nơi không có gió
cũng chẳng có sao đêm
anh lặng lẽ đếm từng ngày
và anh ước rằng khi nào đó trái đất sẽ hoàn thành 1 vòng qay ..
để bên ấy sẽ có em
ôm anh trong vòng tay
để nhẹ hát những khúc nhạc cho tình yêu ta bất tận
nhưng em ơi vì sao???
khi anh trộn tình yêu vào nhau thì lại trở thành thù hận
để rồi 1 ngày mưa em đi qa chiếc cầu vồng
bỏ lại anh tê cóng
1 mình anh bước vào đông ...
nhưng mà trong trái tim
ngọn lửa ấy chưa hề tắt ...
khi anh đã tự để mất
người qan trọng nhất mà trong đời anh cần fải có
anh là gió em là mây
và khi mây hóa thành nước
mây bỏ gió để nô đùa từ trên cao tan vào đất ...
gió lãng du vẫn bay đi tìm
chút tàn mây đã mất
ver 2 : Zenky
nhưng gió làm sao có thể tìm lại đc mây khi giờ mây đã vô hình ???
anh bước đi vô định hướng
và chỉ nhìn thấy đau thương
trong ánh mắt anh mờ nhạt kô thấy rõ con đường
tối nay anh uống và rồi đêm nay anh hút
để anh cười để anh khóc hay để anh nói đc ra những điều day dứt
i know you eva love me
and fuckin' feel in mah heart ... damn
và nơi lặng im nỗi đau ấy vẫn còn ở đây
gạt những giọt thật cay
anh thay vào đó lạnh nhạt
như mỗi lúc anh say anh muốn hát lên 1 bài nhạc
nhưng anh đâu còn nhớ tên
và em đâu còn ở bên
và liệu em đã qên
cái lần đầu tiên chạm mặt
giờ đây bên người khác nơi đó em có đc vui??
giờ đây bên người khác chắc mỗi ngày em đều cười
trong cuộc đời anh sóng gió
làm sao anh giữ đc em bên
và khi tình cảm kô còn có thì anh làm sao chạy đến???
anh vẫn viết từng bài hát
ai có biết để cho ai???
vì ý ngĩa là vô ngĩa vì em kô bao giờ trở lại
con thuyền xa bến đỗ
hình dung trong em sụp đổ
anh hấp hối giữa những cơn đau
gồng mình vượt qa giông tố
ngĩ đến em lúc trc và ngĩ đến anh mai sau
ngĩ đến những giọt nước
long lanh màu đỏ của máu
bên anh
và ngay cạnh anh bây giờ
chỉ có nắng còn nhợt nhạt qa nỗi buồn than thở
thời xa vắng vụt mất ngay khi còn trong nỗi nhớ
chấm hết rồi
em lại cười
anh âm thầm bước tiếp
lùi lại sau rẽ đi đâu nơi cánh cửa anh lại khép
cho những ký ức thật đẹp
ngủ qên trong dĩ vãng bên em ...