Bài hát: Nơi Bình Yên Nhất - T2K, Percy, Tri Key
Ver 1 : T2K
Đêm nay ... tôi vẫn cứ bước lang thang
Trên con đường về nhà ... tôi vẫn cứ hát lang man
Hát về cuộc đời này hát về những bài tình ca
Hát những ca từ ngọt ngào về tình mẹ về tình cha
Ở đâu có thể quên nhưng quê hương là phải nhớ
Nơi tuổi thơ quá dữ dội vun đắp bao ước mơ
Tôi là người Gia Lai rất thật thà và chân chất
Ở nơi tôi vẫn đang sống trẻ em vẫn đầu trần chân đất
Mảnh đất Chư Sê nơi bao kỷ niệm tuổi thơ tôi gắng bó
Đất đỏ bazan hùng vĩ với những nông trường cao su đầy nắng gió
Nơi đó có những con người mà trong lòng tôi vẫn luôn hằng yêu mến
Có cha có mẹ có người con gái đã mang tình yêu đến
Với tôi nơi đây là tất cả có chăng là phải nếm vất vả
Dù trước chông gai hay vấp ngã thì tôi vẫn luôn cất tiếng ca
Cuộc đời dù không màu hồng hay không lãng mạn như trong một bài thơ
Nhưng nếu cố gắng phấn đấu thì sẽ đạt được những gì bạn hoài mơ
Ver 2 : Percy
Mỗi sáng thức dậy ngắm nhìn cuộc sống thanh bình xung quanh đời tôi
Nhớ về câu chuyện ba mẹ thường kể anh em tôi nghe mối tối
Chắc chắn dù đi đâu xa nhưng lòng con vẫn hướng về quê hương
Ba mẹ cố gắng giữ gìn sức khoẻ để con yên tâm đến trường
Đâu đó quanh đây vẫn còn phảng phất mùi hoa ca fe vấn vương
Gia Lai quê tôi ngày càng xinh đẹp tựa như đoá hoa cẩm chướng
Chư sê trong tôi còn là tuổi thơ với nhiều kỉ niệm ngọt ngào
Giờ đây tôi là sinh viên phấn đấu với những mục đích lớn lao
Bên cạnh tôi còn những người anh em chia sẽ ngọt bùi đắng cay
Và còn có em người con gái làm tim tôi vô tình ngất ngây
Cảm ơn ba mẹ đã ban cho con cuộc sống âm no hạnh phúc
Luôn ở bên con dìu dắt bước chân của con từng giây từng phút
Cảm ơn thầy cô người đã dạy e bài học đạo lý làm người
Để e bước tiếp trên cuộc sống này với những nụ cười thật tươi
Cảm ơn cuộc đời đã mang cho tôi những người tôi yêu thương nhất
Để tôi cảm nhận những điều thú vị cuộc sống một cách chân thật.
Ver 3 : Tri Key
Ngày hôm nay...đau thương quá khứ xin tạm rời xa
Con người nơi đây hòa chung đất nước trong muôn vang lời ca
Bao nhiêu thăng trầm hy sinh mất mát nhưng ý chí ko hề run
Bao nhiêu con người bao nhiêu cố gắng vì nơi đây là nhà chung
Nơi tôi sinh mang nhiều vất vả như tiếng mẹ ru ban chiều hối hả
Nơi tôi sinh còn nhiều tất tả như màu đất đỏ đổ lên mắt ba
Tất cả ..trở nên huyền ảo khi nắng vàng tỏa khắp muôn nơi
Tan đi khó nhọc đón áng mây hồng hướng về một ngày mới
Quê tôi đó, từ cái khó ló cái khôn,
Mọi người siêng năng làm ăn chăm chỉ kiếm đồng bạc lẽ dù phải phơi sương,
Người làm mướn, người làm nương tuy cực khổ nhưng đời thường.
Đêm về chia sẽ cho nhau bữa ăn đạm bạt từ đồng lương
Khi địa vị ở trong xã hội cứ loạn lên vì tờ giấy bạc
Vì tình người cũng đã thay đổi còn nhân nghĩa đem đi đổi chát
Nhưng mọi người luôn bảo nhau.. giữa cái tốt và cái xấu
Đi ra đường học hỏi điều hay và gia đình giúp tôi phấn đấu ...