Em mơ mang,
tựa giọt sương tan
Cuộc sống phố vang mà chưa một lần oan than
Thanh xuân này dành cho anh hết lòng
Đời con gái đâu ai muốn chung chồng
Người ta có gì hơn em Khiến chàng si mê quên đi lời hứa
Đường mưa anh bước vội bên ai Quên đi tình phu thế em là người thừa
Vậy là cô ta quan trọng với anh phải không?
Em khóc bao đêm còn chẳng băng cô ta rõ mắt
Vậy là bao năm man nồng vẫn thua người dưng
Hai tiếng vỡ trồng thôi đến đây xin dừng
Trả lại cho anh
hết ngày ta chưa bắt đầu
Mang những bối bạc này về bên ai đi em không cần đâu
Một lần anh mất tin và niềm tin mất
dần Cô ơi thay em ôm nỗi đau sau này
Vậy là cô ta quan trọng với anh phải không?
Em khóc bao đêm còn chẳng băng cô ta rõ mắt Vậy là bao năm man
nồng vẫn thua người dưng Hai tiếng vỡ trồng thôi đến đây xin dừng
Trả lại cho anh hết ngày ta chưa bắt đầu Mang những bối
bạc này về bên ai đi em không cần đâu Một lần anh mất
tin và niềm tin mất dần Cô ơi thay em ôm nỗi đau sau này
Vậy là cô ta quan trọng với anh phải không?
Em khóc bao đêm còn chẳng băng cô ta rõ mắt
Vậy là bao năm man nồng vẫn thua người dưng Hai tiếng vỡ trồng
thôi đến đây xin dừng Trả lại cho anh hết ngày ta chưa bắt đầu
Mang những bối bạc này về bên ai đi em không cần đâu Một lần
anh mất tin và niềm tin mất dần Cô ơi thay em ôm nỗi đau sau này