Em để anh đợi đến bao giờ,là đến khi nào thì cửa trái tim nên tiếng lòng em hê mở.Em để anh đợi đến bao giờ?Liệu sẽ có ngày em dành thời gian đứng lại chờ anh ghê chở?Phời như anh không hề biết buồn.Cuộc trò chuyện lúc nào cũng vui.Kịch tâm lý do anh diện buồn.Cố để làm hai mình xứng đôi.Âm thầm những đầy càng kẻ rung từng hồ chung bên trong bóng tối.Một gián thằng gù lặn lẽ.Ê, Smeralda có hiểu lòng tôi?Gọi anh lúc em bất ổn.Câu hỏi cũ có chuyện phải không?Sau cuộc thoả em ngủ rất ngon,anh thì thức với những dài giọng cảm giác yêu thầm ấy màLàm tất cả nhưng không nói ra,ngôn ngữ có cần thiết đâu khi trong ánh nhìn đủ thấy tất cảĐợi,liệu sẽ có ngày em quảnh về sau, hay đợiVụ rượu khác ta được kể nhau nếu hai cuộc đời không thành đôi ta vẫn giữ chuyện xứ duyên tìnhTrong khát phỏng được nếu em lại mãi trận thứ nguyên của mìnhVậy thì chuyện này là đúng sai khi trao đi yêu thương mìnhChỉ nhận lại những vết thương nhưng yêu vẫn chưa quay lạiChờ lại gì vào việc tưới mưa cho riêng một đoá hoa đã tan khôVậy thì sự đơn phương kia trong anh theo thôi đưa cho nhanh dần đỡ diễn hóa thành hình hàiThành con người anh là không ai khácĐơn phương giết chết mình trong từng giâyĐổi một lần vị trí cho nhauAnh muốn hỏi em thấy thế nàoLà lựa chọn rất chi sẵn sàngKhi em cần có anh thấy vàoKết quả là một người rất gần ngay trong tầm mắt ta có thể thấyỪ thì đấy Chỉ vậy thôi Tay với lấy là độ bể ngayCó nên casting vai chính với thứ anh có và cố thêm thôiHay đứng sâu tấm mạng sân khấu để duyên mình mãi được trọn tính khôiBước qua lần ranh tình bạn,điểm cuối cùng có phải tình yêuHay ngọ lời là giấu chấm hết,có nỗi buồn là thương mình nhiềuNếu được chọn ôm em trong tay hay thấy em cười rạng rỡ mỗi ngàyAnh không hái nhánh hoa hầu mấy để thấy được cả khu vườn mê sayNếu em có hạnh phúc mình mong đứng đúng vị trí với người em muốnAnh sẽ cười với những hài lòng và cảm thấy vừa cho một trời thươngĐợi,liệu sẽ có ngày em quảnh về sauhay đợi Cuộc đời khác ta được kề nhauNhìn em qua chiếc story thì anh đã nhận ra rồiĐiều anh muốn nhất là em tìm được một người xứng đángvà thất ngại Và tất cả chuyện này là đúng saiKhi trao đi yêu thương mìnhChỉ nhận lại những vết thươngNhưng yêu vẫn chưa quay lạiChờ đợi gì vào việc tươi mưaCho riêng một đoá hoa đã tàn khôVậy thì sự đơn phương kia trong anhtheo thói đưa cho nhanh dầnĐơ diễn hóa thành hình hàiThành con người anhLà không ai khácĐơn phương giết chết mình trong từng giâyBao nhiêu lâu anh vẫn đưa tay vỡ lấyDù là đến đâu anh vẫn chưa mong anh thoát khỏi nơi nàyChỉ cần được thấy em cả khi em chưa từng ngước về sauVà dù biết anh chẳng thể quay lưng đi về nơi bắt đầu