Nhớ cậu là nơi hò hèn của đôi taĐêm trăng sáng, chân cầu em sặn áoĐêm trăng sáng,trên cầu anh thôi giaoNhưng cậu nói những bà vộiAnh vào bộ đội,làm cậu treo qua suốiAnh bắt cậu phao qua khúc sông sâuAnh nói nhớ thương bằng những nhịp câuNhững chiếc cầu ngày đêm bông rùiVẫn nguyên vẹn đứng trong lửa khóiNhững chiếc cầu vẫn nỗi hai quêĐể đêm trăng sáng chân cầu em dặn aoAnh lại về đây sau ngàn ngày chiến đấuemsặt áođêm trăng sáng trên cầu anh thôi saoCầu nối những bờ vôiAnh vào bộ đội làm cầu treo qua suốiAnh bắt cầu phao qua khúc sông sâuAnh ngồi nhớ thương bằng những nhịp cầuLòng lửa khóiNhững chiếc cầu vẫn nối hai quêĐể đêm trăng sáng chân cầu em giật aoAnh lại về đây sau ngàn ngày chiến đấu