Vì một khi đã ngưng có găng,lặng nhìn nhìn nhauVì đã ngừng có gắng,làm người kia vuiNgay trong lưỡng ngây thấy như ta sai từ đầuTình yêu luôn gần những ánh nắngVà gần đây thôi đã mấtMột trong hai điều anh nghĩ tớiLà ngừng bên nhauRồi khi thiếu vắng biết thêm yêu thương biết nhớThế như rồi anh lại sợLỡ chi mơ đôi lờiTa lạc ngang cả đờipersistence persistenceTa cùng loánh xa ngay nhau,những điều luôn nói trước đây,cho dùng chuyện sáng đổi thay,hôm nay nên xem lạiTa chạy theo ý nghĩa riêng,ta bận tâm những thứ xung quanh nửa hôm,không phải do cái thứ vãng,phải do cuộc cách xa,một tình thân trướcVì một khi đang có gần là người thi vui,ngay trong lúc ấy thấy ta xa chân dầuTình yêu luôn cần những ánh nắng,và gần đây thôi đã mấtMột trong hai điều anh nghĩ tới,là ngừng bên nhauVới khi thiếu vắng điện tay yêu thương biết nhớ thế nên rồi anh lại sợNỡ si mơ đôi lời,ta lặp nỗi tạ hờn