I'm far from home
I'm far from home
I'm far from home
And I'm far from home
Đống suy tư vẫn đang *** mình, không biết làm gì để tiền chất ví
Ngồi bên cửa sổ phòng trọ lệ hoen mi và viết nhật ký
Cuộc sống những lúc xa nhà, có lúc ngã thì phải đứng lên
Ông chú em ruột của bố muốn chiếm căn nhà mà bố đứng tên
Mẹ nằm đau ốm một mình với một căn bệnh không thể gắng gượng
Sinh tử như một trò chơi mà một người phàm không thể thắng được
Con ước mình là vì sao ở trên trời cho con tỏa sáng
Con mong bố về với mẹ để cho hạnh phúc gia đình viên mãn
Ông nội luôn trông ở cửa đứng chống gậy và chờ bố về
Gia đình thiếu vắng đàn ông cũng chỉ là vì con ma số đề
Thời gian trôi qua thật nhanh năm nay mẹ cũng đã bạc tóc
Mẹ ngồi bên kia đầu giường nhìn vu vơ rồi lại bật khóc
Ông bà dần dần nằm xuống không còn ai trụ cột gia đình
Con vẫn luôn mong bố về chứ không muốn phải ôm hận cha mình
Con mong bố sống mạnh khỏe bên phương trời kia không còn lo âu
Còn con với mẹ bên này hằng ngày tự nhủ vẫn không sao đâu
Bố sắp về rồi con ơi con hãy đợi bố thêm một chút
10 năm thấm thoát trôi qua tựa lời mẹ nói chỉ trong một phút
Cây sung mà bố đã trồng ngày ấy giờ lớn đã mọc qua đầu
Xã hội muôn vàn gia cảnh tạo nên một bức tranh đa màu
Muôn vàn cảm xúc trôi qua để lại trong ta những vết chai sạn
Cuộc đời gia đình nhà mình từ khi bố đi chia hai giai đoạn
Ông bà nhắm mắt xuôi tay khiến cho nhà mình vơi phần sung túc
Cô chú trong họ gần xa chỉ đến chơi nhà vì tờ di chúc
Muốn lấy mảnh đất cỏn con anh em họ hàng ra tòa đòi tố
Con chỉ biết nằm ở nhà ước đổi đất đai để có lại người bố
Ngày mà nhà mình bị cướp mất không mẹ ôm đồ đạc và ngồi chỉnh áo
Dù con biết mẹ khóc rất nhiều thêm bệnh thiếu ngủ nên mẹ không tỉnh táo
Ngày đó chỉ vì kiệt sức mà mẹ đã về với cõi vĩnh hằng
Con ngồi bên kia vỉa hè nhìn mẹ đắp chiếu và ngồi tĩnh lặng
Dòng người lướt qua xô bồ ai ai đi qua thả vài tờ tiền
Đưa mẹ về nơi cuối cùng an nghỉ thanh thản quay về với tổ tiên
Vào lễ cúng tuần con thấy bố về cầm theo trên tay hai túi trái cây
Trong màn đêm lờ mờ sương phủ bố với tay để kéo lấy cái dây
Tấm màn che lộ ra hình di ảnh người con gái mà bố đã từng thương
Nuối tiếc quá muộn bên trong căn phòng chỉ còn nước mắt hòa lẫn với trầm hương...