Bài Hát: Nhất Kiến Bá Vương (Tân Cổ) - Minh Phụng, Lệ Thủy (NSND)
Nghe bốn bề chiên trống dền rang
Khó mong giữ yên chiếc ngai vàng
Nghe đó đây quân sĩ nhà Châu
Đang kiu goi Tru Vương mau hàng đầu.
Ngồi môt mình noi tả la đài
Ngắm non sông mà lệ tuông dài
Trong phút giây số phân an bài.
Nghe qua tiếng thở than đêm trường
Thêm ái ngạ́i cho môt vị vương
Bệ hạ ơi hảy cạn ly ruou đào
Lat nua đây giua nơi binh đao.
Duyên trăm năm như giâc chiêm bao
Vì đời ta khó mong gần nhau
Nhìn măt ai suối lệ tuông dat dào
Thôi hêt rồi Phung cát voi lầu hoa.
Mấy năm qua đánh khăp sơn hà
Nghe trống chiên vang dây khăp gần xa
Bởi cung nội ngàn hoa thêm mịt mờ.
Nhìn mặt nàng ko thốt nên lời
Ái khanh ơi trời hại ta rồi
Nơi chính sông ân hận muôn đời.
Ái khanh oi, lửa dây kinh thanh̀ rợn cỏ hoa
Cầm chung ruou tửu lệ hoen nhòa
Vang rên gió ngưa mờ sông núi
Noi tiếng chia lià-dạ xót xa.
Còn môt đêm naỳ nữa mà thôi
Ngày mai hai ngả cách xa rồi
Nửa bầu men đắng pha châu lệ
Gác phượng tiêu điều ngập lá rơi.
Ái khanh oi ta nghe tiêng quân reo
Khăp bốn măt thaǹh như nổi cơn bảo loạn
Hãy mau rời bỏ cung di.tìm noi lánh nạn
Khi ngoai kia trống trân đổ liên hồi.
Cạn chén này đây là vĩnh biêt nhau rồi
Ngai vàng kia cũng đến ngyày sup đổ
Gấm vóc cơ đồ cũng điên đảo ngua nghiêng
Trời oi ta có ngờ đâu khi đây là.
Ngày cuiô cung cuả ân thọ Tru Vương
Khi chiến sỉ ba quân guc ngả duoi chân thành
Giờ chỉ còn ta voi cô nương
Bưng chén ruou đào mà tuông rơi nc mắt.
Bê ha oi,phut chia ly ruou nồng pha voi súôi lệ̣
Giua thông thiên tuyêt trắng phũ hoang cung
Bê ha hảy can đi chén ruou cúôi
Cùng trong giây phut nguoi đi kẻ ở.
Ái khanh oi tuong sĩ ba quân lop phoi
Thây noi chiên đia lop bỏ ta mà hàn phục Châu trào
Cho đến bon cung nga cũng sớm vôi bôn đào.
Ái khanh oi ái khanh hảy mau tìm đường lẩn trốn
Luu luyên noi naỳ se mang họa vào thân.
Đang chìm đắm trong vùng khoi lửa
Để rôì trẫm liều mình tư xử giữ nơi
Này mà tạ tôi truoc thần dân
Bê ha oi xin bệ ha đ̣ừng noi nhung lời vĩnh huyết
Thân thiêp nghe coi lòng như muôi sát kim châm.