Verse 1:
Ngày lan man trôi vào trang giấy, người muốn hôm nay sẽ viết gì?
Về các thắc mắc suy nghĩ trên cây hay chuyện không may vào đây?
Người viết hết những thứ đến và biến mất thật nhanh
Phía trước ngòi bút các cảm xúc bay trên giấy trắng mực xanh
Chờ đêm cô đơn lại lên tiếng về những suy tư ở trong đầu
Về với thế giới không đúng không sai trăm lời khuyên cho ngoài tai
Ngồi dưới ánh đèn trắng khung trời lấp lánh vì sao
Viết tiếp chuyện cũ sang chuyện mới liệu có ra làm sao?
Precho:
Giật mình những lúc hồn nhiên như vậy phải chăng là rất khó khăn
Thật lòng để thấy bình yên thảnh thơi trước khi cho ngày sau tới
Chorus:
Hôm nay trong đầu chất chứa đắng cay, yêu thương lại vắng trên môi mềm
Đêm đêm thu mình sống hết phút giây, em mong một ngày mới đến
Viết hết những cuốn phim, những câu chuyện mà đáng ra em phải quên
Cùng vài câu hát chưa kịp nhớ tên
Verse 2:
Người nghe âm vang từ thành phố, nhìn ngắm không gian lúc thay màu
Ngoài đó ánh mắt khôn khéo trao nhau để tìm tâm giao bền lâu
Người thấy những hình bóng đến và biến mất thật nhanh
Mang cho người tất cả hạnh phúc cùng vết thương không lành
Precho:
Giật mình những lúc hồn nhiên như vậy phải chăng là rất khó khăn
Thật lòng để thấy bình yên thảnh thơi trước khi cho ngày sau tới
Chorus:
Hôm nay trong đầu chất chứa đắng cay, yêu thương lại vắng trên môi mềm
Đêm đêm thu mình sống hết phút giây, em mong một ngày mới đến
Viết hết những cuốn phim, những câu chuyện mà đáng ra em phải quên
Cùng vài câu hát chưa kịp nhớ tên
Bridge:
Bao nhiêu lâu tìm kiếm giữa đám đông, miên man lạc lõng trong vô hình
Đi theo sau ngàn ánh mắt đáng tin, em thêm từng giây trống rỗng
Giấu kín những tháng năm, những khung trời má giá như em đừng quên
Rồi nhìn bốn góc căn phòng trống không
Chorus:
Hôm nay trong đầu chất chứa đắng cay, yêu thương lại vắng trên môi mềm Đêm đêm thu mình sống hết phút giây, em mong một ngày mới đến
Viết hết những cuốn phim, những câu chuyện mà đáng ra em phải quên Cùng vài câu hát chưa kịp nhớ tên
Mang âu lo chạy trốn khắp thế gian, con tim người vẫn chưa sẵn sàng
Quên đi thân mình giữa những trái ngang, em mong ngày mai sẽ khác
Ký ức em xếp riêng, giữ cho người một thoáng không gian bình yên
Cùng vài trang giấy bên người suốt đêm