ữa năm dài, miệt mài. Anh cày ngày cày đêm với đôi bàn tay này..những giọt mồ hôi, những vết thương đau, cũng không làm anh ngừng bước.
Bỡi lẽ chỉ muốn em cười.
Bỡi lẽ chỉ muốn em được thấy vui.
Cố lên cố lên mày ơi...Cố lên cố lên chỉ 1 tuần nữa thôi, những nhọc nhằn khó khăn của mày sẽ được đền bù xứng đáng, mày sẽ có nó trong tay, làm 1 chuyện mà cuộc đời mày từng giây từng phút từng ngày luôn ao ước.
Vì từ khi có em và anh đã biết thế nào là buồn đau.
Vì từ khi có em và anh đã biết thế nào là ngọt ngào.
Vì từ khi có em và anh đã biết thế nào là cảm giác không thể sống mà không có em bên cạnh.
Dành trọn cuộc đời chỉ để thấy em vui.Anh yêu em nhiều lắm.Chọn 1 ngày đẹp xinh nhất anh sẽ nói lời cầu hôn.
***
Đi rồi....người ta đi thật rồi...(Không! đó chỉ là do mình nằm mơ mà thôi)
Anh chỉ muốn cho em 1 bất ngờ.Anh chỉ muốn cho em là của anh...thế mà thế mà...tại sao tại sao em lại bỏ đi cho con tim anh rĩ máu.
Sao đau quá...anh không biết làm gì?Như thế gian này sụp đỗ.Sao cảm giác...anh cô đơn lạc lõng không còn gì..không suy nghĩ...cũng không còn lý trí...Mất hết rồi, trắng tay rồi, những giọt nước mắt ngắn dài cũng không đổi thay, cũng không níu lấy đôi tay nhỏ nhắn của em.
Từ 1 thằng cút côi bơ vơ anh đã tìm ra được ấm áp.Từ 1 thằng lang thang chán đời anh đã tìm ra được lối thoát.Tất cả là em, tất cả nhờ em.Em là nguốn động lực, cho anh luôn vươn lên ...trong cuộc sống đầy khó khăn..và em là duy nhất...anh muốn dành tất cả, tất cả những điều tốt đẹp cho em.
Từ 1 người vui tươi hạnh phúc giờ đây là tan nát.Ông trời ơi..tại sao tại sao lại ép tôi vào đường cùng.
Giờ cuộc đời tôi mất hết tôi biết đi về đâu.