Vì sao tôi đã đến nơi này trong chiếc nôi trưa hè
Lời ca dao êm ái đã ru tôi tháng năm tuổi thơ
Vì sao em đã đến non sông này với trái tim con người
Vì sao ta đã đến quê hương này mang trái tim Việt Nam
Cửu Long giang căng sóng đã đưa tôi đến những bến bờ
Trường Sơn mù in bóng gió tung bay cánh diều tuổi thơ
Làm sao ta gom hết những yêu thương nơi đáy sâu tâm hồn
Mẹ tôi còn hay ngóng đứa con thơ nay đã xa ngàn xa
Tôi là Việt Nam, yêu thương Việt Nam, dù ngàn phong ba tôi vẫn luôn tôi vẫn luôn là
Anh là người Việt Nam, yêu thương nòi giống dù là xa cách ta vẫn chung ta vẫn chung dòng máu
Hồ Gươm mờ sương khói nhớ năm xưa ánh gươm sáng ngời
Thành Thăng Long rêu phủ bóng cha ông khuất sau vầng thơ
Làm sao ta gom hết những ưu tư nơi đáy sâu tâm hồn
Làm sao cho ta hát khúc sum vầy ôi giấc mơ Việt Nam
Tôi là Việt Nam, yêu thương Việt Nam, dù ngàn phong ba tôi vẫn luôn tôi vẫn luôn là
Anh là người Việt Nam, yêu thương nòi giống dù là xa cách ta vẫn chung ta vẫn chung dòng máu
Tôi là Việt Nam, yêu thương Việt Nam, dù ngàn phong ba tôi vẫn luôn tôi vẫn luôn là
Anh là người Việt Nam, yêu thương nòi giống dù là xa cách ta vẫn chung ta vẫn chung dòng máu
Tôi là Việt Nam, yêu thương Việt Nam, dù ngàn phong ba tôi vẫn luôn tôi vẫn luôn là
Anh là người Việt Nam, yêu thương nòi giống dù là xa cách ta vẫn chung ta vẫn chung dòng máu
Vì sao ta không đến những nơi xa ngỡ như thiên đường
Vì sao ta đã đến nơi này mang trái tim Việt Nam