Tôi nhìn theo người đó, quay mặt đi thật nhanh tựa như làn gióBước chân đang rất vội, vì vội rời bỏ tôiTôi thật thương người đó, nhưng hình như là tôi làm sai gì đóVỡ tan không lý do, đợi hẳn nhiều ông loNgó lên trời, mây vẫn bay trong chiều lẹ lòiNgười đó của tôi, rơi như mây cuối trờiNhìn xuống đất, thấy hoàng hôn nhạt nắng đi rồiVì hoàng hôn đẹp nhất là khi người bên tôiĐiều hòa hôn đẹp nhất là khi người bên tôiĐiều hòa hôn đẹp nhất là khi người bên tôiĐiều buồn nhất trên đời là ánh mắt của người không còn thương mình nữaNgày xưa nói bao nhiêu lời, hứa bao nhiêu lời, chỉ để quên hết thôiNgười nào đó bên kia trời, với em vui cười, em còn nhớ đến tôiMột người ở bên đây trời, vẫn thương một người, với một nốt trái timĐã chết rồi