Một sớm con về, ôn kỷ niệm ngày xưa dấu yếu.
Dầu dãi đêm ngày, bao nhọc nhằn ngoại nuôi nấng con.
Mẹ đành rời xa nơi chân mây, ngoại buồn mà ôm con trong tay.
Muỗi vo ve nhiều, đêm thật dài ru cháu ầu ơ!
Gọt trái dưa bầu, thơm nồng mùi rau mắm kho.
Bà cháu vui cười, sao giờ ngoại tôi héo hon.
Một chiều đàn chim bay phương xa, lục bình buồn thiu trôi trên sông.
Tiễn con đi rồi lưng ngoại thêm còng, thương ngoại ngoại ơi!
Ơ ví dầu ví dầu ầu ơ
Ơ ví dầu ví dầu ầu ơ
Con nhớ chim kêu trên đồng lúa, con nhớ dáng ngoại đang hái rau
Canh cá dưa bầu, ngọt ngào mùi thơm ngoại nấu.
Ơ nhớ lời ru buồn ngày xưa
Ơ nhớ hoài nụ cười ngoại tôi
Nghe khúc dân ca con thầm khóc, không biết bây giờ ngoại khỏe không?
Con biết ngoại buồn, chiều ra cầu tre chờ con.
Mồ tổ cha mày, không về mà thăm đất quê
Mồ tổ cha mày, đêm ngày ngoại thương nhớ con
Ngoại mừng nhìn sang bên kia sông, mờ mờ đò đưa ai qua sông
Tóc trắng lưng còng thương ngoại con về ôm ngoại ngoại ơi!