Từ tuyên tuyên tôi vềThăm căn nhà ngoài ô thấy lòng thương vô bờCũng con đường này đây,cũng mãi nhà này đây,còn mang kỷ niệm đâyNhư trăng đêm nay không còn thả thiết như những mùa trăng đắm sayTôi nghe gió ru cây,chim kêu trên ngàn mâyHồn miên man khắc khoai,chim giữa khung nhạc đêm dàiNăm xưa anh đi từng đêm vạn võ vùng ngoại ô có người mongHôm nào tôi điquê cũ thưa gửi vĩ xin cho non sôngHơn hai mươi năm lửa binh tàng phá vùng ngoài ô lắm khổ đauTôi theo chân anh vai sung lên đường cùng hiên nhang viết sư sayChành lòng thấy u hoài khi xưa mình ở đây với tình yêu vơi đầyKhôn hoa làm rậu thưalỗi xóm mình còn kia mà sao cũng quá âm thầmSương rơi mênh mang,khơi nhiều nhung nhớ nhớ những ngày vui đã quaTôi quay gót xa đi,không mang theo gì hơnNhìn đêm khuya vắng vẽ càng thấy thứ ngoài ô buồnTừng đêm vạn võ vùng ngoài ô có người mongHôm nào tôi điquê cú thương người vĩ sinh cho non sôngHơn hai mươi năm lửa binh tàng phá vùng ngoài ô lắm hồ đau.Tôi theo chân anhvai sung lên đường cùng hiên nhang viết sư say.Chành lòng thấy u hoài khi xưa mình ở đây với tình yêu vơi đầyKhôn hoa làm dậu thưa lỗi xưa mình còn kia mà sao quá âm thầmSương rơi lên ma,khơi nhiều nhung nhớ những ngày vui đã qua.Tôi quay gót xa đi,không mang theo gì hơn,nhìn đêm khuya vắng vẽ càng thấy thứ ngoài ô buồn.Tôi quay góng xa đi,không ngăn theo gì hơn.Nhìn đêm khuya vắng vẽ,càng thấy thương ngoại ô buồn.Tôi quay góng xa đi,không ngăn theo gì hơn.Nhìn đêm khuya vắng vẽ,càng thấy thứ ngoài buồn buồn.