Dù bão tố giận hờn, thét gào trên mặt biển
Bão tan đi, biển về lại hiền hòa
Sông trút vào muôn vạn tấn phù sa
Hàng triệu năm vẫn không làm biển đục!
Dẫu cuộc đời có vô vàn mặn chát
Đổ nữa thêm, không làm biển mặn hơn!
Dẫu nhân gian có muôn nỗi tủi hờn
Trút xuống biển, biển không hề đổi sắc!
Biển bao trùm cả Đông-Tây-Nam-Bắc
Để Địa Cầu lấp lánh một màu xanh!
Tôi ngắm biển và bao lần tự hỏi
Biển bao dung nhờ sâu, rộng
Biển ơi? Biển mãi trong tôi
Thăm thẳm cuộc đời!