Ver1:
Bước vẫn bước
Trên đoạn đường dài đến ngàn thước
Sự đời khiến cho bố cục bài văn ko còn mượt
Dốc cao ko đủ nghị lực con người lăn lốc trên vết trượt
Game Over hah khi từng cơ hội qua đi ta ko nắm bắt giờ hết lượt
Hết cược // luôn rồi mạng sống với ông thần sống của toàn cầu
Ta hoa đôi mắt khi giờ đời ta đã loạn màu
Loạn màu vì sao vì ta đánh mất lí trí
Ta đã từng ví đời ta sẽ như là cánh chim / tự do bay lên cao bầu trời ta trị vì
Vậy mà giờ thì sao
Tương lai phó mặc như con thiêu thân ta lao /
Vào nốt đen cuộc đời / và ông bố từng dạy hãy tìm lại chính mình
Ngã gục trước mọi khó khăn chỉ là làm hại chính mình
“Ôi zời ơi ! Tại sao lại sinh ra con là 1 sinh linh”
“Cô độc trên đời ! Tấp nập sự sống ngoài kia ko vớ đc ai ta vẫn 1 mình”
Ta chìm // vào bộ phim // chính ta là diễn viên chính
Đoạn phim ngắn phút có bao là khán giả
Mà ta vất vả vào vai
Ai trả cát xê
Sao mãi đam mê diễn xuất
Và rồi 1 ngày đã đến đất tiễn người đi xa dần khuất
“Ta là ta nó là sự thật???”
Ver2:
Khung cửa sổ đạm buồn khi chiều này ai đợi ai
Bát canh ngon đã nguội mâm cơm này ai đợi ai
Chiếc lá khô úa màu trong mái hiên kia có người đợi người
Mặt trời tắt thở cũng ko có lấy nụ cười
Sao hàng xóm lại cười
“Ồ thì ra người đã từng hại người”
“Mà sao kì lạ đứa con lại ko nhại người” :-s
Này ông kia be bé cái mồm luyên thuyên cái gì người nhà nghe đc thì chết
Nghe được thì lết // tướng hậu mà ghê phết // rượu chè bê bết // người ngồi trong hiên k mang tội là chính ông ta hết // Ừ rồi cái kết sẽ ra sao
“Tôi....thôi chết ông ta về”
Tiếng xe kia lóc cóc tiếng xích bị nhùng mấy tháng trời
Sao ta thấy người kia mặt rạng ngời
“Sao con nhỏ nó gượng cười à k như lệ rơi”
Người khuất tiếng cửa đóng rầm lại
Trời đã tối sầm lại
Tiếng bát vỡ
Tiếng khóc nức nỡ
Người thứ 2 chạy đi như khóc mà như cười
Chợt dừng lại // mưa // sét // người // thét
“Tôi là ai trong tâm người?”
Ver3:
1 Người âm thầm đau đớn trong ngục tối
1 Người mỏi mòn ngóng chờ ngoài ngục tối
1 Người cố gắng khi tương lai kia đang dục lối
1 Người vẫn phải bước qua khó khan bằng 9 đôi chân khi tình cảm gia đình vẫn sục sôi
Thôi ko nói nữa vì đó là đời mà
Nghĩ gì khi sự thật đó sâu xa ai xót xa chặng đường ta đã qua
Vẫn ngân nga đàn ca ta vẫn hát
Ta vẫn yêu đời dẫu ta là hạt cát
Trong sa mạc ta lạc giữa nghìn hạt cát
Người nhìn ta bằng ánh mắt ko thân thiện
Ta nhìn lại người cũng ánh mắt ko thân thiện
Mắt ta mắt người nhìn nét phấn son đầy chưng diện
Rồi bóng người đêm đôi khi thấy đc lúc ẩn lúc hiện
Nơi sài thành ta đang sống
Mắt thấy cảnh đời nhiều đục ít trong
Rít thêm 1 hơi ... bon chen buông lơi
Dùng mắt thay hồn ta có nét vẽ cuộc đời
Người trong mắt ta ko là gì
Vậy ta là gì trong mắt người
Ai xem thường ai ... ta trách ta ... người khinh người
Vẽ tiếp 1 nét “ Ta là ai trong bức tranh cuộc đời “