Âu âm gió đưa
buổi trôi
sau hè
Anh mê dở ban
bỏ bè con thương
Quyền
Anh Nghĩa,
anh chưa về rồi sao?
Mẹ con em có khỏe không?
Anh vẫn còn quan tâm đến mẹ con tôi sao?
Sao anh không đi luôn đi?
Mẹ con tôi không còn cần anh nữa đâu
Nguyên Anh đi đi
Anh
Lòng tôi bây giờ giá bằng lạnh lùng
Anh đến rồi đi đem tình đổi trao cho người
Về làm chia tình như ly nước đốt rơi hơi anh
Em hỡi em ơi niềm đau chính anh tạo ra
Mơ bắt đầu
Quyền,
anh biết anh sai
Anh mù quáng sai
Mê bẫy cuộc sống muôn màu
Anh như con thiêu thân lao mình vào biển lửa
Anh lạc bước phong trần đành bỏ lại nửa yêu thương
Nói đi em,
trách đi em sầu vơi đôi sầu
Nhìn con thơ
lòng anh như trăm môi tơ vắng môi tờ dặn
Ngô lương tâm anh *** bừa lên hạnh phúc gia đình
Anh trở về đây để gặp lại người xưa
Và tan mặt thăm tình
Tôi
Anh
xa em xa cả thăm tình
Ngài trở về đâu mong được thư thơ Thân anh giờ như bột nước hôn ba
Rồi nhớ thương kia đến bao giờ lạnh lại Con hỏi cha đâu sao đi mãi không về
Đáp áo của chồng để dỗ vất cho con,
tôi đánh đổi thời gian dần sát xuống chờ đợi
Em ơi, còn đỡ câu thề đôi ta nói lại cần kề duyên xưa