Một chiều xuân đêmCon thế nhớ mẹVì giờ này ở quêVẫn thế vất vảSáng tinh mơ mẹ con đi chợMặc dù trời rét căng căngNhưng sao chi sợNgày không có bữa cơm loCho gia đình mìnhyên nângNhìn sau đôi mắt ngọc ngàNhưng ngày khi đau mẹ buồnChẳng ai lo Lo ngày mưa,ngày giông,ngày gió tranh vâyMẹ dành tất cả thanh xuân cho con những ngày vuiGánh trên vai ấu lo dòng thời gianCứ trôi đi,trôi đi, chẳng chờ ai nữaNhìn vào nét nhăn sâu trên da lòng càng thươngNgỡ bao năm trôi qua vẫn còn đâyMuốn đường mẹ ôm trọn trong vòng tay ấm emÀMẹ con nhớ những ngày nắngGió quạt mò dù con ngủNhững trưa hè hạt thóc trời đầy sânQuậy bao nhiêu vẫn chưa đủNgửi mùi khói quậy mếp than hồngNhớ những ngày đói sao thì yên lòngNhà lập ngói có hai gian phòngTrời trời trộm tối con còn ra đôngDắt con đi qua những đường đất gỗ ghềBóng gió làm mắt về những ký ức gần kềNét về ngang ngoát trên những bước tường lềĐôi chân tung tăng trên những bước đường về đằng sauLúc con một người đứng đó trực trọngDư ấm cho con những ngày trời gió cực đôngSẽ con biết cách biết đau thương và hài lòngHãy cho con đánh đuôi lại những ngày tháng năm đó được khôngBấy nhiêu đêm tốt đẹp mày dành cho conNgày tháng đó con sẽ không quênĐem yêu thương xây dựng to hơnKhông còn tranh vanhKhông còn tranh vanhMẹ dành tất cả thành xuân cho con những ngày vuiGánh trên vai âu lo dòng thời gianCứ trôi đi,trôi đi chẳng chờ ai nữaNhìn vào nếp nhằn sâu trên da lòng càng thươngNgỡ bao năm trôi qua vẫn còn đâyMuốn được mẹ ôm tròn trong vòng tay ấm mêKhông ai nói nhưng con biết cuộc sống này không được trải dài trên hoa hồngCon chỉ biết từ mảnh cơm manh áo là những ngày mẹ vất vả con ra đôngLàn da trái xạ mẹ đã dạy con tất cả vì xã hội chẳng có gì là cho khôngBằng năm tháng lo cho gia đình giờ mẹ nhận lại chút yêu thương cô đồngMẹ dành tất cả thanh xuân cho con những ngày vuiCánh trên vai âu lo dòng thời gianCứ trôi đi trôi đi chẳng chờ ai nữaĐế biên vào đếp nhau sâu trên daLòng càng thương ngỡ bao năm trôi qua vẫn còn đâyCòn đây muốn được mẹ ôm trong vòng tay ấm êmMẹ yêu