千年月光洒满了西窗
qiān nián yuè guāng sǎ mǎn le xī chuāng
Ánh trăng nghìn năm đã phủ đầy ngoài cửa tây
胭脂沾染了风霜
yān zhī zhān rǎn le fēng shuāng
Má hồng nhuốm màu phong sương
青铜镜上初见你模样
qīng tóng jìng shàng chū jiàn nǐ mó yàng
Thoáng thấy dung nhan của người trong gương đồng
一朵珠花淡梳妆
yī duǒ zhū huā dàn shū zhuāng
Cài nhành trâm ngọc tạm điểm trang
千年寂寞为谁画中藏
qiān nián jì mò wéi shéi huà zhōng cáng
Nghìn năm cô quạnh vì ai đặt tâm sự lên nét vẽ
笔 墨宛留你的香
bǐ mò wǎn liú nǐ de xiāng
Bút pháp của người uyển chuyển như khói hương
七弦琴响你为谁轻唱
qī xián qín xiǎng nǐ wéi shéi qīng chàng
Người vì ai khẽ xướng trong điệu thất huyền cầm
十丈红尘梦一场
shí zhàng hóng chén mèng yī cháng
Thoáng một hồi mộng tựa như thập trượng hồng trần
秦时月汉时关
qín shí yuè hàn shí guān
Minh nguyệt Tần, quan ải Hán
醉斜阳倚 栏杆
zuì xié yáng yǐ lán gān
Say nắng tà, tựa lan can
回眸笑谁将罗纱轻轻挽
huí móu xiào shéi jiāng luó shā qīng qīng wǎn
Quay đầu cười kẻ đã giăng thiên la địa võng
曲已终人已散
qū yǐ zhōng rén yǐ sǎn
Khúc nhạc tàn, người ly tán
英雄泪美人关
yīng xióng lèi měi rén guān
Lệ anh hùng, ải mỹ nhân
刀剑冷灯火已阑珊
dāo jiàn lěng dēng huǒ yǐ lán shān
Đao kiếm lạnh, đuốc đã tàn
高楼断不见故人还
gāo lóu duàn bù jiàn gù rén huán
Lầu cao ngăn cách, khó gặp cố nhân
鸳鸯锦心还乱
yuān yāng jǐn xīn huán luàn
Khoác gấm uyên ương, tâm còn bàng hoàng
一万年是谁的江山
yī wàn nián shì shéi de jiāng shān
Vạn năm sau giang sơn này thuộc về ai
天涯两端
tiān yá liǎng duān
Thiên nhai phân đôi