Intro : DDK
GVR 2010...My life – DDK n Ling...Listen !!!!
Chorus 1:
Trong đêm đen mày mò tìm lấy những dấu vết
Nằm từ tận sâu trong con tim vẫn còn đấy
Trong ưu tư mày lại cầm viết nên câu thơ
Tả về cuộc sống xung quanh đây
Nhưng sao sự thật đắng cay
Vers 1 : Ling
Còn nhớ không cánh diều những ngày hè căng trên làn cước gió
Như gọi về những ngày thơ,những buổi chiều trăng trên làn nước đó
Những con cá đủ 7 màu
Những ngày hè tháng 7 đâu ?
Những nụ cười đứa trẻ trâu đã ko thể nhớ ta để đâu
Tao nhìn lại khuôn mặt của người mẹ già để mong tìm lại trong đầu chút j từ những ngày đó
Nhưng đôi mắt bà như nói : "Mày đang ở đâu?”
“Bố mày đã chết,gia đình khó khăn đó là tất cả những j mày có !”
Tao nhìn sang phía bên phải
Bắt gặp 1 đứa bé cầm chiếc ô :
"Cha ko có ở đây đâu,cha dưới mộ ! " (What ????)
Tao nhớ lại ngày mưa đó
2 tay cầm bài vị,trên người khoác cái nylon rách tả tơi
Tao nhận ra bố mình đã chết ,nc mắt từ nay mãi thả rơi
Tao nhìn sang bên trái ,thấy ông già liệt miệng thổ ra máu
Tiếng bác sĩ nói với bà già "Tình hình là có vẻ xấu"
Tao nhìn đứa trẻ cầm ô có người mẹ già và sắp mất cha
Nhưng mà lúc đó nó không thể biết có người sắp trở về nơi cách nó rất xa
Chorus 2 : DDK
Lật lại tiềm thức trong đêm hôm nay
Nhìn lại ngày ấy đã từng bước đi,
Tốt nhất tao khuyên mày nên dừng chân....stop
Và 1 ngày mới trước mặt bọn tao nè
Mày đã là ai ??? Tao đ.** quan tâm (f.uck)
Và từ nay nên nhớ 1 điều rằng
Tao đã khác và hãy nhìn vào cuộc sống của tao nè
My life....My life ....My lifeeeeeeeeeee [X2]
Vers 2 : Ling
Thiên thần mà mày đã tin nó là cái j tao k cần biết nó
Nó không bao giờ xuất hiện khi tao cầu nguyện,nếu gặp tao giết nó
Tao ko tôn thờ thứ mày đã
Tao ko tin những j họ dạy cả
Những khoảng thời gian tao trải qua. Đúng ! đường trải hoa
Là những bông hoa huệ màu trắng,là những kí ức và chúng luôn dải ra
Trước mặt bọn mày ko phải là ng viết ra thơ,nghệ sĩ
Nói chính xác nó nghĩ những điều mà người như mày ko thể nghĩ
Và chưa bao giờ Weezy hay hơn như bài này
Cũng chưa khi nào game khiến tao nghe 1 bài repeat hơn vài ngày
Khi chính thứ nhạc này có thể viết về cuộc đời ai đó qua flow và beat
Thì họ muốn nói mày biết,biết những điều mày đâu thể biết
Khi những điều vô vị là bọn fan và fame
Thì thứ duy nhất khiến họ ở lại với thứ nhạc này
Là viết đời mình lên trên nhịp beat trước khi cảm xúc vụt tan vào đêm
Fan và fame hả ? Tao chưa bao giờ rap vì mày...Dog !!!
Có khi nào mày tự soi vào gương, nhìn lại quá khứ và hiện tại của chính mày chưa hả ?? Motha *er !!!!!!!!!!!