Màn đêm tối, vội cuốn trôi, nghìn sắc màu
Nhưng trái tim em vẫn thắp lên một tia sáng
Giữa khổ đau và đắng cay ngày qua
Em biết tương lai mình, đợi phía nơi chân trời xa.
1. Tuổi 13 em bước ra đời để kiếm miếng cơm và manh áo
Đôi chân trần đi khắp phố phường, người em gầy gò xanh xao
Trên tay em là cọc vé số, mớ giấy dò làm bạn hữu
Và đêm về sạp hàng, ghế đá là nơi mà em tạm ngủ
Trong con hẻm nhỏ vắng tanh, một mình em lang thang lẽ bước
Cuộc đời em vốn dĩ thăng trầm, vì nó không bằng phẳng như kẻ thước
Một cái áo len, chiếc chăn ấm là điều đêm đông em sẽ ước
Em mang trong mình tinh thần thép, cuộc đời này khó mà bẻ được
Với đám bạn cùng trang lứa, tụi nó đủ ăn và đủ mặc
Em hằng ngày bương chải mưu sinh, chỉ mong kiếm được vài đồng cắc
Chiếc áo sờn vai ngày nào đã rách vì những sương gió của cuộc đời
Bản nhạc mang tên "kiếp mưu sinh" dường như em cũng đã thuộc lời
Bộ đồ đã cũ và đối với em thì chưa có gì là đủ cả
Cuộc sống hằng ngày thì vất vả, chiếc quần thì đầy những chấp vá
Em mang gánh nặng ở trên vai, trong lòng như đang bị lấp đá
Em phải mạnh mẽ để đương đầu, không được để mình phải vấp ngã
Màn đêm tối, vội cuốn trôi, nghìn sắc màu
Nhưng trái tim em vẫn thắp lên một tia sáng
Giữa khổ đau và đắng cay ngày qua
Em biết tương lai mình, đợi phía nơi chân trời xa.
2. Giấc mơ của em sẽ là điều gì đó mơ hồ giữa không trung
Em chưa từng nghĩ nó thành sự thật và là thứ gì đó thật mông lung
Cơm ăn áo mặc là những gì em cần khi được tạo hóa sinh ra đời
Nhưng đối với em ... những thứ đó thật xa vời
Em là cậu nhóc chưa đủ 15 nhưng đã trải qua nhiều cay đắng
Dòng đời của em như là con sóng và chưa từng có một ngày lặn
Đôi chân chai sạn chẳng biết mệt mỏi chỉ để lao vào đời và kiếm cơm
Giống như lời hát của Đen Vâu, dù nghèo nhưng "để lại tiếng thơm"
Một chút dư vị của cuộc sống này chưa bao giờ làm em nản lòng
Tất cả nụ cười trên gương mặt em dường như đã lấp đầy khoảng trống
Có những đêm đen em hằng mong ước rằng gia đình mình sẽ khá lên
Bỗng dưng tỉnh giấc vì với ngoài kia thì bản thân mình đã quá hên
Khi mà cơ thể em còn lành lặn để có thể mưu sinh và kiếm sống
Nhưng mà cuộc đời em như thành trì, và cái nghèo đang chiếm đóng
Khi cuộc sống này là 1 sân bóng, quả bóng khổ cực đang tung hoành
Em vẫn vững trãi như người gác đền, đứng án ngự nơi phía trước khung thành
Màn đêm tối, vội cuốn trôi, nghìn sắc màu
Nhưng trái tim em vẫn thắp lên một tia sáng
Giữa khổ đau và đắng cay ngày qua
Em biết tương lai mình, đợi phía nơi chân trời xa.