.
bao nhiu tìh kảm h đây...
trôi theo giọt nước và bay..
bay về 1 nơi nào đó nơi xa xôi chỉ có em và tôi
khi cô đơn đêm đông gió thổi
1 mình lê bước lẽ lỏi...mặc kệ cho bao nhiu câu hỏi..
tại sao a buồn tại vì sao a ko chịu nói ...
bởi vì ko mún em nghe...ko muốn em biết
a đang chịu đựng 1 nổi bùn làm tim a đau nhói
a ko thể nói a giả dối !
tất cả cũng chỉ vì muốn giữ khoảng cách để em bên tôi ...
.
a biết em iu ng` đó nhìu hơn cả a iu em
a biết a ko thể có..dù a có làm tất cả cho em
khi bao nhiu iu thương a ko thể nào đánh đổi đc nó
có e là điều a rất muốn nhưng fải làm sao ..huh ..
a fải làm sao...a fải làm sao
khi bao nhiu iu thương trong a wá nhìu mà a fải từ bỏ
1 người mà thật tâm a chỉ mún có...chỉ mún có mình em thôi ..huh ...
.
a biết a ko bằng ai...và chỉ mún kề cận bên em lúc e buồn và e cần bờ vai
và a biết em muốn a dừng lại...
đứng nhìn em bên cạnh ai...
nước mắt của 1 ng` con trai..a có thể giấu..nhưng mà giấu 1 lần ko thể giấu đc mãi..
tại vì sao muộn màng nó lại là khoảng cách để ta chia 2
e bên ai...con tim a đau nhói chỉ mún kí ức a bên em dừng lại ...
khoảng cách càng xa do chính em muốn đó...
em đẩy a ra...vì t.c a trao e ko mún có
tình cảm bao ngày wa h đây xem như là vức bỏ..
e về bên ng` đó...muộn màng đã đốt cháy kỉ niệm trở thành tàn tro
khó có thể wên...khi nổi buồn lại càng vây kín
khói cỏ lại đến ....thì a đã đánh mất chính bản thân mình ..huh ..
.
a ko cứng cỏi như ngta a là 1 thằng íu đuối...
nhưng a đã nui hy vọng từ bao ngày wa tự hứa w lòng sẽ iu em cho đến fút cuối
cho nên vì vậy em đừng buông...
xin giọt nước mắt em đừng tuôn....
a sẽ bên e khi e buồn...
và sẽ...ra đi nếu em muốn ..huh ...
.
a sẽ pên e nhữg lúc e kần và ròy a sẽ piến mất
chỷ dừg lại ..dõi theo e ..để cho e k fải khó xử
a sẽ im lặg ..để cho e k piết a puồn ..khi nhìn e pên ngta ...
.
a sẽ lặng lẽ từ phía sau...dõi nhìn em iu ng` đó...
vẫn muốn iu em dù đến sau...kí ức bên nhau a từng có..
vết thương cố chấp này wá đau...nhưng vẫn iu em ko từ bỏ ...
a biết a ko bằng ai...và chỉ mún kề cận bên em lúc e buồn và e cần bờ vai
và a biết em muốn a dừng lại ...
.
đứng nhìn em bên cạnh ai...
nước mắt của 1 ng` con trai..a có thể giấu..nhưng mà giấu 1 lần ko thể giấu đc mãi..
tại vì sao muộn màng nó lại là khoảng cách để ta chia 2
e bên ai...con tim a đau nhói chỉ mún kí ức a bên em dừng lại ...
khoảng cách càng xa do chính em muốn đó...
em đẩy a ra...vì t.c a trao e ko mún có
tình cảm bao ngày wa h đây xem như là vức bỏ..
e về bên ng` đó...muộn màng đã đốt cháy kỉ niệm trở thành tàn tro
khó có thể wên...khi nổi buồn lại càng vây kín
khói cỏ lại đến ....thì a đã đánh mất chính bản thân mình ..huh ..