chuāng tòu chū xiǎo rì zhào xī qiáo yún zì yáo
Song thấu sơ hiểu nhật chiếu tây kiều vân tự diêu
Ánh bình minh chiếu qua song cửa, Tây Kiều mây ngao du
想你当年荷风微摆的衣角
xiǎng nǐ dāng nián hé fēng wéi bǎi de yī jiǎo
Tưởng nhĩ đương niên hà phong vi bãi đích y giác
Nhớ nàng năm ấy gió khẽ lay vạt áo bay bay
木雕流金岁月涟漪七年前封笔
mù diāo liú jīn suì yuè lián yī qī nián qián fēng bǐ
Mộc điêu(1) lưu kim tuế nguyệt liên y thất niên tiền phong bút
Tượng gỗ úa vàng theo năm tháng, phong thư bảy năm nhòa nét mực
因为我今生挥毫只为你
yīn wéi wǒ jīn shēng huī háo zhī wéi nǐ
Nhân vi ngã kim sinh huy hào chích vi nhĩ
Bởi vì ta đời này chỉ viết thư tặng nàng
雨打湿了眼眶年年倚井盼归堂
yǔ dǎ shī le yǎn kuàng nián nián yǐ jǐng pàn guī tang
Vũ đả thấp liễu nhãn khuông niên niên ỷ tỉnh(2) phán quy đường
Mưa ướt khóe mi, mỗi năm ngắm sao đợi nàng trở về
最怕不觉泪已拆两行
zuì pà bù jué lèi yǐ chāi liǎng xíng
Tối phạ bất giác lệ dĩ sách lưỡng hành
Sợ nhất không cảm giác được lệ rơi hai hàng.
我在人间彷徨寻不到你的天堂
wǒ zài rén jiān páng huáng xún bù dào nǐ de tiān tang
Ngã tại nhân gian bàng hoàng tầm bất đáo nhĩ đích thiên đường
Ta ở nhân gian bang hoàng không tìm ra thiên đường của nàng
东瓶西镜放恨不能遗忘
dōng píng xī jìng fàng hèn bù néng yí wàng
Đông bình tây kính phóng hận bất năng di vong
Nhìn đông bình tây kính(3) hận không quên được
又是清明雨上折菊寄到你身旁
yòu shì qīng míng yǔ shàng zhé jú jì dào nǐ shēn pang
Hựu thị thanh minh vũ thượng chiết cúc ký đáo nhĩ thân bàng
Ngay lúc mưa Thanh Minh(4) rơi, bẻ cành hoa cúc đặt cạnh mộ nàng
把你最爱的歌来轻轻唱
bǎ nǐ zuì ài de gē lái qīng qīng chàng
Bả nhĩ tối ái đích ca lai khinh khinh xướng
Khe khẽ hát tặng nàng khúc ca yêu thích nhất
想你在每个夜晚
xiǎng nǐ zài měi gè yè wǎn
Tưởng nhĩ tại mỗi cá dạ vãn
Đêm nào cũng nhớ đến nàng
~~~~~
远方有琴愀然空灵声声催天雨
yuǎn fāng yǒu qín qiǎo rán kōng líng shēng shēng cuī tiān yǔ
Viễn phương hữu cầm thiểu nhiên không linh thanh thanh thôi thiên vũ
Phương xa có tiếng đàn ưu tư huyền ảo, vang vang thúc giục mưa rơi
涓涓心事说给自己听
juān juān xīn shì shuō gěi zì jǐ tīng
Quyên quyên tâm sự thuyết cấp tự kỷ thính
Tâm tư lắng đọng chỉ có thể tự kể cho chính mình
月影憧憧烟火几重烛花红
yuè yǐng chōng chōng yān huǒ jǐ zhòng zhú huā hóng
Nguyệt ảnh sung sung yên hỏa kỷ trọng chúc hoa hồng
Ánh trăng đu đưa, yên hoa bập bùng ánh nến hồng
红尘旧梦梦断都成空
hóng chén jiù mèng mèng duàn dōu chéng kōng
Hồng trần cựu mộng mộng đoạn đô thành không
Hồng trần mộng cũ, mộng đứt đoạn hóa thành hư không
雨打湿了眼眶年年倚井盼归堂
yǔ dǎ shī le yǎn kuàng nián nián yǐ jǐng pàn guī tang
Vũ đả thấp liễu nhãn khuông niên niên ỷ tỉnh phán quy đường
Mưa ướt khóe mi, mỗi năm ngắm sao đợi nàng trở về
最怕不觉泪已拆两行
zuì pà bù jué lèi yǐ chāi liǎng xíng
Tối phạ bất giác lệ dĩ sách lưỡng hành
Sợ nhất không cảm giác được lệ rơi hai hàng.
我在人间彷徨寻不到你的天堂
wǒ zài rén jiān páng huáng xún bù dào nǐ de tiān tang
Ngã tại nhân gian bàng hoàng tầm bất đáo nhĩ đích thiên đường
Ta ở nhân gian bang hoàng không tìm ra thiên đường của nàng
东瓶西镜放恨不能遗忘
dōng píng xī jìng fàng hèn bù néng yí wàng
Đông bình tây kính phóng hận bất năng di vong
Nhìn đông bình tây kính hận không quên được
又是清明雨上折菊寄到你身旁
yòu shì qīng míng yǔ shàng zhé jú jì dào nǐ shēn pang
Hựu thị thanh minh vũ thượng chiết cúc ký đáo nhĩ thân bàng
Ngay lúc mưa Thanh Minh rơi, bẻ cành hoa cúc đặt cạnh mộ nàng
把你最爱的歌来轻轻唱
bǎ nǐ zuì