Và một chiều anh lang thang lấy góc phố ta hẹn hòAnh bơ vơ giữ những chuyến xe vội vãTừng ngày dài trôi qua anh đâu biết ta lạc nhauCòn lại sau bao nhiêu tháng năm khiến ta vụn vơNhớ mỗi em tay trong tay nắm chặtNhớ thân quen trôi theo từng ánh mắt đã xaĐã biết thôi không yêu nhau đã dù vấn vương chi môi hônHay là ơi ấm sớm maiChỉ mình anh nơi nàyChẳng ai ở bênMàn tay cô đơn cần thêm những thời ấmKhi có em sẽ thôi vai càyChỉ mình anh nơi nàyChẳng ai ở bênChiều mưa như hô lạnh thêm anh vẫn nhớ đêmTình yêu tháng nắp mềm đêmHạng mây vứt bay phố đông chuyến xe cứ điCó những cơn gau không phải rau nôm nát căng da trên tử chiCó những cơn say ợt thì lấy hoay những điều cũ kĩMà quên mất là biệt kịch trên đời bắt đầu đều bằng từ biChúng ta ghét nhà dối nhưng lại chăm lo về ngoài kỳ côngCó cốc rượu mất lại buồn quá nhiều đêm dài lưỡi trôngCũng lạ mình cố gắng có thật nhiều tiềnVì mong thấy nhà thấy xe thấy cả một bộ đồ mớiNhưng mà nỗi buồn thì khôngVà có khi phận chuyên mình cũng tự như lá nhịBước vội đến chóng đi mà lại chẳng chịp bội tràoChuyện vui buồn của sau này võ vẹnĐôi ta chỉ cùng về cõi ôm ngày tháng hoặc bị gióĐể cuốn đi nơi nào bước điTrước khi lệ hăng ước mi lần cuốiAnh cũng ước có một ngày khác nơi đó hai ta vẫn tớiMột ngày mà em sẽ hỏi ai sẽ ôm đôi phai emỪ thì anh im,nhưng nếu không phải anh thì lại emEm xích đôi vài câyChỉ mình anh nơi nàyChẳng ai ở bênChỉ mùa nhưa lạnh thêmAnh vẫn nhớ đến tiếng yêu tháng năm êm đềm