Rồi có một ngày,sẽ một ngày,Chinh chiến tanAnh chẳng còn chiChẳng còn chiNgoài con tim héoEm ơiXin trả lại đâyBỏ lại đâyThép gai răngVới lũy hào sâuLỗ châu mai Với những địa lôiĐã bao phènMáu anh tuôn,cho còn lại đến mãi bây giờ.Trà sung đàn anh khi sạch nợ,sông núi rồi.Anh trở về quê,trở về quê,tìm tui thơ mất nắm đau.Vui cùng rụ nướng,cùng đàn châu,Với cây đá khóm trúc hàng cao,Với con đê có chiếc cầu tre,Đã bao năm vắng chân anh nên trở thành hoang tế dâu dềRồi anh sẽ dựng căn nhà xưa Rồi anh sẽ đôn cha mẹ vềRồi anh sẽ sáng tắm nhà em Với miếng cầu,với miếng chầuTa làm lại từ đầuRồi anh sẽ rìu em tìm thămMộ bia kín trong nghĩa địa buồnBạn anh đó đang say mù yênXin cám ơn,xin cám ơnNgười nằm xuốngĐể có ngày này,có ngày này cho chúng mìnhTa lại gặp ta,con vòng tay mờ rộng thương mến bao laChương chùa làng xa,chiều lại vang,Bếp ai lên khói ấm tình thương,Bát cơm rau thắm mối tình quê.Có con trâu,có nương dâu,Thiên đường này mơ ước bao lâu.Rồi anh sẽ dìu em tìm thăm Một bia kín trong nghĩa địa buồnBạn anh đó đang say ngủ yên.Xin cảm ơn,xin cảm ơn,Người Nam Sua.Để có ngày này,Có ngày này,Cho chúng mình.Ta lại gặp ta,Còn vòng tay mờ rộng thương nên bao la.Chuông chùa làng xa,chiều lại vang,Bế bai lên khói ấm tình thương.Bát cơm rau thắm mối tình quê,Có con trâu,có nương dâu, Thương dâuthiên đường này