* Một ngày ta vừa bước trên con đường dù trong gai Mệnh thậy lừa phán xét rồi ta bỏ ngoài tay Đưa một phen đi dừng lại mình khoan ghi Tìm vài sự thật về thế giới không chờ ai Cứ cố gắng đợi lời trọng có lần sai Bắt rồi đứng không biết gì phải ngừng ngại Nhưng gia đình thì không thể có lần hề Chúng quỷ luôn ước ý cho đi tự nhận lại Ta không phải ai khác Không tay mô hình mẫu không ngày này đâu mai khác Cuộc sống là một buồng xoay Ta là kẻ phải sắp đặt Cứ ghen ghét luôn bắt gặp Của người hiên thì 2 mét Dẫu trời đáy đưa trời trong ai Vui tiến bộ từng ngày không chỉ chừng nguyên Nhưng không không bay Muốn đứng ẩm thì vàng Phải bước vào từ không trong tay Tương lai ta chắc phải từ cuối cùng Từ cuối cùng tìm bước thì tính trong buồng xoay Cục đời nơi ta quyết Đi và đi thôi lời lẽ thâm sâu Đi và ghi môi tượng dụng để rap Câu từ vẫy mô ngôn ngữ khác Kiểm soát thì no i o man Có đôi lúc cũng chán nạn muốn bỏ cuộc đó Nhưng đam mê thâm ta không bỏ được nó Một khát kỳ chị em chân ở ngõ đường gió Tự biết mình là ai sinh thành nơi kia xấu và khó Rồi đâu những ngày đông chơi Thiêu đuổi cô gái bên bên Ngày thằng bạn khi bài tập xong xui là Những nỗi buồn sẽ thường dễ dàng quên Sao ta biết được ngày mai thế nào Vì đời ngọt không nó đáng tế bào Phải đi làm sau giờ học tan tâm Luôn nghĩ cách từ chối những cuộc hẹn hợp xa Một mai ta vẫn bước trên con đường đi trong gai Mệt thậy lời phán xé rồi thôi bỏ ngoài tay Liệu một phép đi dừng lại mình khoan kỳ Tìm vài sự thật vì thế giới không chờ ai Cứ cố gắng đôi nào chạm vào lưng sai Bắt đôi đứng không việc gì phải ngần ngại Nhưng gia đình thì không đợi có lần hai Nhưng gia đình thì không đợi có lần hai Chứ quý lúc ấy trao đi đi nhận lại Đó đời là thế Ai cũng phải có một thời rong chơi Vui vẻ với những đứa bạn Nhưng cũng đến một khoảnh khắc nào Thì ta phải tự bước đi trên đôi chân của mình Cũng là lúc ta nhận ra Thanh xuân ta đã mất đi một phần Peace Một mai lỗi lầm sai không thể trôi Một tay hồi chỉ cứ ngỡ nắm thế giới Rồi nay nông tiên chính là kẻ mời Vỗ tay trời như ấy trong đầu đến sắp tới Một mai lỗi lầm sai không thể trôi Một tay hồi chỉ cứ ngỡ nắm thế giới Rồi nay nông tiên chính là kẻ mời Vỗ tay trời như ấy trong đầu đến sắp tới Một mai ta vẫn bước trên con đường dù trong gai Miệng thậy là phán xét rồi ta bỏ ngoài tai Liều một phen đi dừng lại mình khoan ghi Tìm vài sự thật vì tại gì không chờ ai Cứ cố gắng đời nào chẳng có lần sai Vắt rôi đứng không việc gì phải ngần ngại Nhưng gia đình thì không đợi có lần hai Nhưng quý lúc ấy trao đi đi nhận lại *