Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra điĐi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệtKể hai vai ta đôi vắng nhật nguyệtRồi suốt trăm năm một cõi đi vềTrí thương Trịnh Công SơnNgười tài hoaMà ca khúc không chỉ làm sao suy mong người ViệtMà còn làm người Nhật sai mêNgười Anh tháng phụcTrịnh Công Sơn em ơiNhững gì em đã cho đợiĐời sẽ giữ mãiKhông chỉ ngày nay mà đến cả mai sau.Mây che trên đầu và nắng trên vaiĐôi chân ta đi sống còn ở lạiCon tình yêu thương vô tình chợt gọitạo ra sự thú vị của người Nhậtvà sự tình yêu của người Anh.Những điều mà anh đã cho cho chúng ta,chúng sẽ giữ cháy mãi mãi,không chỉ cho thời gian trở nên,mà cũng cho những gia đình tương lai.Từng lời bề sông nghe ra từ độ suối kèTrong khi ta về lại nhớ ta điĐilên non cao đi về biển rộngĐôi tay nhân gian chưa từng độ lượng.Ngọn gió hoang phú thổi xuất xuân tim.Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng.Từng độ lượng ngọn gió hoang khuthuở xuân khuyên.