[Verse 1]
Nắng tắt, rồi màn đêm tới
Đến phiên niềm vui nhường chỗ cho những nỗi buồn le lói
Từng cung bậc cảm xúc như muốn dày vò lẫn nhau
Chuyện tình đó đã qua lâu rồi nhưng sao tim a vẫn đau
Kiếp con trai đa tình thì khó để tạo đc niềm tin
Nhưng vẫn cố làm cho e vui để khi bên a thấy bình yên
và rồi,nước mắt thì ko thể chảy ngược
Và trái tim luôn khắc tên e là điều mà e ko thấy đc.
Biết là đau e ơi có biết là đau
A ko thể tin đc sự thật e ko còn thiết tha nhau
Tại sao lại như vậy? nói với a là dối trá đi
Đêm dài luôn lắm mộng thấm đẫm nc mắt đôi hàng mi
Kiệt sức gục ngã hãy cho a 1 giấc ngủ
Tất cả đều có giới hạn và bấy nhiêu đó là qá đủ
Có làm khổ bản thân nữa thì mọi chuyện cũng vẫn vậy
Dù sáng mai trời ko còn nắng thì a vẫn phải đứng dậy
[verse 2]
mấy giờ rồi =.= ( ai biết )
cho tao hỏi là mấy giờ rồi
2h20 sáng....sáng
sao chưa ngủ mà còn rap rap cái chi
biết mấy giờ là phải đi học ko ?
bỏ bút xuống leo lên giường !
có muốn rap thì rap trong mộng á
What tha * mang ! tao cũng muốn ngủ chớ
nhưng mà chịu đựng đủ rồi 1 ngày
có 18 tiếng đọa đày
tao là tao, chỉ là tao, là thằng Vũ
khi beat đập là tim đập
mũi lấy hơi , miệng nhả lời
nhưng...nói con * gì thì cũng ngũ hà =.=
ngủ tranh thủ vài giờ
lấy đủ sức cho bài vở ngày mai
phải tranh thủ vài giờ
lấy đủ sức để bưng phở cho ngày mai
ngủ ngủ để ta quên đi mệt nhọc ban ngày....ủy mị về ban đêm
cho tao quên đi người yêu....phẩn nộ người tao ghét/...
cho tao ngủ đi...cho tao ngủ đi =.=