Tình yên quấn trời bành bông,
trôi dài nơi tiếng yêu ngược dòng
Người ngóc ai nơi này vẫn ngóng trông
Người nơi ánh sát sót giữa nông,
môi tình xưa đất rơi tờ hồng
Ôi nát tan cõi lòng vì anh
Mùa đông ấy có nhau gần thế,
sao ngày nay đã tương tư
Người khúc ca ai đàn sao ta hết thê
Người nơi ý cuốn theo bộ nghe,
ai ngồi đây mãi mong ai về Nhưng ai biết,
nước mắt hôn người là vì ai
Để khi tình môi ta đắng sâu,
dù cho tình yêu buồn ai
Nào ai khai ai nỡ bước đi về bên cưa vào trời mây
Nhìn hỡi nỡ ta,
hình an phúc phai
Ta ngực qua thành mùi phương,
theo người đêm tận mông phương
Yêu là trốn dấu vào mặt đêm
Mình hứa đã tan,
hình an phú phan
Ta ngụy qua thành nụy phương,
theo người đêm tận môn phương
Yêu là trời gió và mùa thơ
Tình yên quán trời bành bóng,
trôi về nơi tiếng yêu ngọt rào
Lý ốc áo ngày này vẫn ngóng trông
Ngày này anh xót xoán giữa nông bờ,
bình xưa đất xây tờ hồn
Ui nát tan cõi là mùi ác
Mùa đông ấy có nhau gần thế sao
Người này đã tương tự tìm
Người khúc ca ai đàn sao tải đen
Người này cũng theo bọn nghe
Ai ngồi đây mãi luôn tàn viên
Yêu là chân gió vàng vàng thơ con