[Ver]
Từ khi gặp em thì anh đã ko còn là anh...
Cuộc sống hai màu trắng đen tẻ nhạt... bây giờ chỉ toàn là màu xanh...
Mây đen u tối... thay vào đó bây giờ là những tia nắng...
Và anh đã bắt đầu biết lãng mạn... tập tành mỗi đêm ngồi ngắm trăng...
Bước ngoặc lớn trong cuộc đời anh... là từ khi gặp một tình yêu mới...
Xóa tan đi giọt nước mắt... và thay vào đó là nụ cười ở mọi nơi...
Em biết ko... anh yêu em nhìu lắm :X:X:X
Mỗi khi em buồn anh sẽ luôn bên cạnh chở che cho em...
Và nắm chặt đôi bàn tay thôi... Ko bao giờ thay đổi...
Và như anh đã nói là dù đất trời có sập... tình cảm này vẫn ko lay nổi :”>
Em biết đó... anh ko ngọt ngào và lãng mạn...
Ko biết dỗ dành mỗi khi em khóc bằng những câu nói đầy dối gian...
Mà anh chỉ biết là... anh yêu em nhất trên đời :X:X:X
Chỉ biết khóc cùng em... mỗi khi thấy dòng lệ em rơi...
Mong em biết là... anh yêu em nhất trên đời :X:X:X
Và sẽ ko bao giờ thay đổi tình yêu này dành cho em đâu Trần Ngọc Hiếu ơi :X:X:X
[Mel]
Yêu em mình em... mỗi em thôi...
Sẽ ko mờ phai... mãi yêu mình em thôi...
Hỡi ng`... tình nãy mãi dành riêng cho em...
Dù sóng gió ngăn tình ta...
Thì anh vẫn mãi yêu mình em...
Sẽ ko hề dối gian :X:X:X