Có món quà mà anh luôn nhìn thấyNhững nụ cười cùng em đến mỗi ngàyCuối con đường bình bình lên có em đứng chờThế nhưng naythì khôngCó món quà tựa trăng sao nhỏ béThế nhưng lại dường như quá ngọt ngàoNhưng anh cần và quan tâm những lúc vui buồnMà ngày qua em dành cho anhĐến lúc không thấy vòng tay em êm đềmĐến lúc anh nhớ những âm thanh quen thuộcĐiều hạnh phúc ấy sao thật vô giáNhưng anh vô tình đã hình mắt một tình yêuCó lúc vô thức gọi tên em trên đườngCó lúc anh cứ kiếm đâu những kỷ niệmRồi chật nhận ra quanh mình trong vangYêu thương ngày xưa dễ đâu tìm lạiCó một quà tựa trăng sao nhỏ bé,thế nhưng lại dường như quá ngọt ngào.Nhưng anh cần và quan tâm những lúc vui buồnMà ngày qua em dành cho anhĐến lúc không thấy vòng tay em êm đềmĐến lúc anh nhớ những ân thanh quen thuộcĐiều hạnh phúc ấy sao thật vô giaNhưng anh vô tình đã hình mắt một tình yêuNhững lúc anh nhớ emĐêm nayem vẫn còn nhớ anhVô giáNhưng anh vô tìnhĐánh mất một tình yêuCó lúc vô thức gọi tên em trên đườngCó lúc anh cứ kiếm đâu những kỷ niệmRồi trột dẫn ra quanh mình trong vangTìm lạiYêu thương ngày xưa dễ đau