Mẹ của tôi,
tóc mẹ đã nhộn màu xương
Nuôi đàn con nay đã khôn lớn,
khôn lớn rồi mẹ càng lo hơn
Con phương xa mẹ luôn ngóng trông,
con có được cuộc sống yên lành
Nơi quê nhà mẹ đã chăm sóc,
con bên mẹ tình thương ấm nồng
Mẹ của tôi,
nhớ ngày con còn ngây thơ Mẹ ru mẹ hát âu ơi,
dĩ dâu sỏi đá cũng ngon
Mỗi năm tuổi mẹ cao hơn,
dĩ dâu gốc biển đâu non Có ai bằng mẹ thương con
Mẹ của tôi,
mỗi lần con trở về thăm Mẹ nhìn con mẹ mừng muôn khóc,
con cuối đầu mà lòng rưng rưng Bao năm qua mẹ luôn nhắc con,
ghi nhớ hoài câu nói mẹ hiêng Sống sao cho được người thương mến,
con nghe mẹ là con đáp đền
Tôi vẫn nhớ
ngày con thơ,
mẹ ru tôi bằng tình yêu thương của mẹ
Dĩ dâu sỏi đá cũng ngon,
dĩ dâu gốc biển đâu non
Không ai so sánh được
tình thương của mẹ
Tôi lớn dần theo thời gian,
lời mẹ dạy vẫn luôn mãi trong tôi Sống sao cho được người thương mến,
con nghe mẹ là con đáp đền
Mẹ ơi,
con thương mẹ,
con yêu mẹ,
con nhớ mẹ
Mẹ của tôi,
tóc mẹ đã nhộn máu xương,
nuôi đàn con nay đã khôn lớn
Khôn lớn rồi mẹ càng lo hơn,
con phương xa mẹ luôn ngóng trông
Con có đường cuộc sống yên lạnh,
nơi quê nhà mẹ đã chăm sóc,
con bên mẹ tình thương ấm nồng
Mẹ của tôi,
những ngày con còn ngây thơ,
mẹ ru mẹ hát âu ơi,
dĩ dâu sỏi đá cũng ngon
Mỗi năm tuổi mẹ cao hơn,
dĩ dâu gốc biển đâu non,
có ai bằng mẹ thương con
Mẹ của tôi,
mỗi lần con trở về thăm,
mẹ nhìn con mẹ mừng muốn khóc,
con tuổi đau mà lòng rừng rừng
Bao năm qua mẹ luôn nhắc con,
ghi nhớ hoài câu nói mẹ hiền,
sống xa cho được người thương mến,
con nghe mẹ là con đáp đơn
Con nghe mẹ là con
đáp đơn