Đừng vì đồng tiền mà làm mình hành nhunkt chiến hùngGôm đau tôi chấc nhanh dài đã bao nhiêu năm sống trân vang hôn mơĐừng vì lợi danh,mà mây thu hàng máng đế hành êmThì đau tôi chấc nhanh dài sẽ có ghi tên mới trong đóĐừng vì đồng tiền mà làm mình hành nhunkt chiến hùngGôm đau tôi chức nhanh dài đã bao nhiêu năm sống trân vang hôn mơĐừng vì lợi danh,mà mây thu hàng máng đế hành êmThì đau tôi chấc nhanh dài sẽ có ghi tên mới trong đóĐiên định trời bay trong con đường cùng bạn,xung quanh nghĩa khí một thời vàngKhông thấy đời sang bắt quen làm họ mà ta chọn ngân chiến với đời gianHiểm nguyên ra mang nơi chức rõ,khiến kẻ thù là anh liếm vận đời canhHiền ngang ta bước nhưng có thể lúc nhỏ quyết tâm lọc sạch hết cơn bã lợiDành sống đời sâu ngã thì ai nângLúc cần anh em đều có sẵnTrời cho toàn tài đi lại bằng hai chân,thì cũng nên hành xử kiểu bố rắnAnh em đợi chiến gặp đời ta cùng tiến dành đi bò hổnBiến khi cái đời u mê lắm lúc khó khănMình ăn chung cùng Nguyễn LậpCái ta cùng liếm bằng cái người đáng ghêGiang hồ dậy sống làm phiền lâyNhững nước mòn chất phát từ miền TâyCần ước cần gáo đến cái nơi đất kháchVùng vài năm đóng người liền sayBán sự liều lĩnh nhận tiền ngâyThương thầm cô Úc phận hiền mayAnh em tham vọng như con saiVườn sống còn hơi thuốc cuối vẫn triền tayVết mật vàng sông dù sai nhưng ta không mong pháDùng quê hương ngồi chung bên sông cáGặp gian nan không thể nứt chân nhà mà phải tập chân tay cùng anh em công pháĐi nơi xa đầu là như đống đá,gọi người thân đừng ngồi trong ngón váDân miền Tây đặt chữ nghệ lên đầu mày phải nhớ tụi tao tên Hùng Lâm Phong VáMây phương Nam thôi đi về miền nàoCó đi qua năm căng hay là đợt buồnSinh mang theo chi trái còn hồng trôngBùi dính vai anh em thôi mãi luôn ghề nhauNgày nào mà mình còn phúc,sức chia đều Thằng nào mà lâm mệt đau,thì đến tao Ngày nhận lòng mà nhận đàng chức,chốt quay đầu Sau lòng, ngươi chờ lưng nơi bên lạnh đenNgười sớm đi, tao kể cho nghe nèĐể thành đạp bà trả muốn sau nàyPhải sống trong công doanh phục tàiTốt như tao nè,đâu có mấy gì thíchNhưng mà do cái xấu khổ này,tui cố tồn tạiMày mà càng đi xa,đó là trải nghiệm chết con đường dàiXã hội nó phức tạp lắmNhìn qua mặt giái cười 1 cáiRồi nghĩ khề mẹ gặp hoàiHồi đó, thấy ông anh và đòi theoNhỏ lớn vòng vòng ở trong hẻm đóCó gì ăn đâu hơn thì mới được thíchNếu không thì cạnh chùa bồng điên điểnThấy người chém lộn thì ngồi xem hoàiVới cùng quen với cái cảnh như phim truyệnCó tầm bạn biệt nha là bội đen giang hồ cũng chắc là do Sida diêm nhiễmNên tụi tui quyết tâm điXinh gắt còn không được cái bạch xích khoátMấy thằng cục tử ngon lành được cái miệng có tênChứ cái gan của nó thì chút ếtTạo chi ước mình mua được con xa kiaBập mình mấy lần má đúng rácChỉ muốn xong chuyện tối đi lên bar chơi nhưng mà say lầyRồi chặt người ta mấy nhát Dân chơi mà,lỡ gọi nên thích chút cái bản ánCũng may là vụ đó không chết người nên cải tạo năm trời đâuCũng 7 tháng à,không khoe tao chỉ kể cho vuiVậy tao mong tụi mày phải làm giàu,sống phải nhất giaVà như mẹ còn cả nữ trưởng nghĩa phải đặt lên hàng đầuĐừng vì đồng tiền mà làm mình hèn chiến thắngGom đau tôi dắt trên giày đã bao nhiêu năm sống trong giang thẳngĐừng vì lợi danh mà mày thu hằng mãi đến emThì đau tôi dắt trên giày sẽ có ghi tên mày trong đóĐừng vì đồng tiền mà làm em chiến thắngGần đau tôi nhắc trên giàyNào bao nhiêu năm xuống trong giang hồĐừng vì lợi dắng mà bay thù hẳn quán đến emThì đau tôi nhắc trên giàySẽ khó ghi tâm ngay trong đó