Bài hát: Mây Chiều Phủ Kín Tóc Mẹ - Tuấn Khương
Chiều quê đàn trâu ra đồng về.
Dòng nước mênh mông cánh đồng vàng bên sông.
Tôi bé ngồi trên lưng trâu già.
Trâu ơi trâu nhanh mau về nhà.
Mẹ đang chờ cơm rau với dưa cà.
Một ngày kia tôi đi xa làng nghèo.
Cuộc sống bon chen giữa thị thành xa hoa.
Tôi quyết học chăm cho mẹ mừng.
Mong sao công danh mau thành đạt.
Gửi chữ về quê hương với mẹ kính yêu.
nhưng con không trở về.
Nơi quê xa mẹ trông con từng giờ.
Tóc trắng mẹ bạc chiều buồn nhìn mây bay.
Mây bay ngang đầu bạc trắng tóc mẹ tôi.
Ơi nhà tôi năm xưa ngói đỏ hồng.
Nhưng ngày nay rong rêu bám xanh màu.
Tuổi mẹ già năm nay gần tám mươi.
Nhưng con chưa được đáp đền mẹ công ơn.
Rồi mùa xuân năm nay con trở về.
Mẹ kính yêu ơi con ôm mẹ trong tay.
Con rất thèm cơm canh dưa cà.
Bao năm mẹ rơi lệ nhiều rồi.
Ngày trở về sức mẹ không còn như xưa.