Bài hát: Mãi Cách Xa - Bevin, Silly SK, R.Naby
Ver1:
Đêm trôi qua...Ngồi bật khóc
Nhớ bên em...và đợi mong
Cô đơn lãnh lẽo không một bóng người dưới cơn mưa kia chưa chấm dứt
Nằm trong căn phòng đen trắng hối hận biết bao nhiêu là ấm ứt
Kỷ niệm phôi pha cứ đến sớm rồi xa giữa xã hội Lạnh lùng và hối hả
Như hình bóng em trong màn đêm nhạt kia từ từ bước đi trong vội vã
Nước mắt hoà lẫn với bầu trời xám kia...tiếng la khuất lặng
Những thứ anh có trong 4 ngăn đó..từ đây chính thức mất trắng
Em bên anh trong từng ký ức...giờ ta như dây đàn đã bị đứt
Người mà anh đã từng yêu nhất... không còn nữa ngoài nắm đất
Bao tức giận nay vơi đi...những nụ cười cũng vơi đi
Để lại nơi đây 1 tấm bia đá khắc tên 4 chữ của người ra đi
Anh yêu em và anh nhớ em là câu nói khi anh sờ vào chiếc hộp gỗ
Chết đứng vì nhìn từng hạt cát cứ rớt xuống trong lúc em đang ngủ
1 giấc ngủ ngàn thu...1 giấc ngủ ngàn đêm
Từng ngày trôi qua vẫn cố quên đi nhưng chỉ càng nhiều thêm
Hook Silly SK
Đêm vào đêm vào ru giấc mơ
A càng thêm ngồi nhớ thẫn thờ
Chỉ cần em , mà sao người vội bước đi??
Nhìn về kí ức xưa a lặng thầm
Hoà vào tim càng thêm cay đắng
Xót thân mình , nhìn em đi xa mãi xa...
Ver 2
Đêm trôi qua...Ngồi bật khóc
Nhớ bên em...và đợi mong
Cô đơn lãnh lẽo không một bóng người dưới cơn mưa kia chưa chấm dứt
Nằm trong căn phòng đen trắng hối hận biết bao nhiêu là ấm ứt
Kỷ niệm phôi pha cứ đến sớm rồi xa giữa xã hội Lạnh lùng và hối hả
Như hình bóng em trong màn đêm nhạt kia từ từ bước đi trong vội vã
Nước mắt hoà lẫn với bầu trời xám kia...tiếng la khuất lặng
Những thứ anh có trong 4 ngăn đó..từ đây chính thức mất trắng
Em bên anh trong từng ký ức...giờ ta như dây đàn đã bị đứt
Người mà anh đã từng yêu nhất... không còn nữa ngoài nắm đất
Bao tức giận nay vơi đi...những nụ cười cũng vơi đi
Để lại nơi đây 1 tấm bia đá khắc tên 4 chữ của người ra đi
Anh yêu em và anh nhớ em là câu nói khi anh sờ vào chiếc hộp gỗ
Chết đứng vì nhìn từng hạt cát cứ rớt xuống trong lúc em đang ngủ
1 giấc ngủ ngàn thu...1 giấc ngủ ngàn đêm
Từng ngày trôi qua vẫn cố quên đi nhưng chỉ càng nhiều thêm