Tác giả: Ngô Nguyễn Trần – Tâm Thơ
Nước nam thuở xưa có trang anh hùng, tài đức vô song, từ lúc thiếu thời, sớm được duyên lành, nương thân nơi cửa Phật, cuộc đời chăm lo, sách đèn kinh luân, kinh thư sớm tối, tôn sư trọng đạo, từ bi vô ngần, yêu nước thương dân.
Lý Công Uẩn xưa, dấn thân vào đời, vì Nước đang suy, trần thế oán nhiều, át trượt tham tàn, gieo bao nhiêu nỗi hận, 1 lần hiên ngang, giúp triều Vua Lê dâng cao trí khí, non sông trọn vẹn, nhân dân no đầy, chung sống yên vui.( Người dời kinh đô từ vùng Hoa Lư về thành đại la, rồng vàng bay lên, kinh thành tươi sáng Vua đổi thành Thăng Long. Bầu trời VN thắm đượm tinh hoa vinh danh Vua Lý, làm người dân Nam kính trọng công ơn muôn kiếp về sau.Và ngày mai đây từng vùng non sông nghìn đời con cháu, đồng lòng noi gương trau dồi thân tâm vì nước hy sinh )2.
Nước non thuở xưa, tiếng vang muôn đời, nhà Lý thương dân, đời người phước lành, gặp lại chân tình, siêng năng đi lễ Phật, nguyện cùng chăm lo, nước nhà thêm tươi, truy quân *** không quên phận sự, dẹp tan quân thù, xây đắp quê hương.
Lý Công Uẩn xưa, đã mang trong lòng, nguồn sống bao la, tìm về mái chùa, khấu lậy ơn lành, nơi ân sư Vạn Hạnh. Một đời trung kiên, tấm lòng bao dung, thanh danh chiếu sáng, tôn sư trọng đạo, yêu thương dân lành, muôn kiếp lưu danh.
Yêu thương dân lành.... Muôn kiếp lưu danh......