Tình tàn như đó hoa vàngNắng giờ xa bên gia lạcKhông nhận được mấy ái sàng dầu màngHùng đành lòng nghe bước theo chồngCòn chuyện nay nhớ ai mongHói thời gian từng phố phạm bị từng lyNghe nhớ đau trong lòngNgày em đi mất ghi lưng chồngMình chỉ ly buồn làm chi em không đi theo chồngHàng hóa lê loài biển thịnhHình dấu không em rễ rơ hoang tànHẹn gặp lại cô nhân vào đường buồn kiếp sau tạc hành đôiLương duyên gió trời,người ta sống vấy hãy lờiKhúc tương tư sầu vương trời môi lẻ loiNgày đông sáng em phủ vang,chiều hấp tán em không mangTrách tâm trời thầy sao,linh tâm các tâm tình duyênEm,đành tâm các bước thân xe ngang,em võ đi võ ngờ âm ngangTôi,ngày đêm phí cơn ngây bẻ vàng,mỗi buồn nặng gánh miên ngoanChết ông trời sao lại lắm trái ngangEm và tôi sẽ kết nhau với vội vàngCớ sao đời lại cứ hạ còn lại tanĐã thay sao gầy nàng trong cây đắng hoang mangNga nhớ đau trong lòngNgày em đi mất nghĩ lưng trồngMình chia ly buồn làm chi em cũng nghĩ theo tròHàng hoa lấy loài bên thềmDù không em sẽ rơ hoang thàngHẹn gặp lại cô nhân vào đường buồn kiếp sau ta thành đôiLưu duyên gió trời,người ta sống với hại lờiKhúc tình từ sầu vương trên lội môi, ôi lẽ lờiĐêm sáng ngắn phủ vang,chiều hấp tán em khổ hoangTrái tim trời tài sao nhấn thầm các đoạn tiếng duyênKhóc buôn lần nhìn em,theo trong tiếng phong vù quỳ lòng đau nhói đauNhớ những ngày mặn nồng nayHấu gầy cái trái nhau mà đơn đau ái thấuNgày lang thang ta quên yêu thươngCùng cơn gió cùng lấy hết nỗi nhớQuên đi bao tháng năm bên mìnhNhìn đi sang bên kia sôngMà nước mắt nó tiết cứ chạy mãiLà chi cứ sao sâu biệt miLương duyên gió trời,người ta sống quay hải lờiKhúc tương tư sầu vương trên lối môi lẽ lòiĐêm sáng ngăn phủ vang,chi hấp táng em không mangTrên cung trời đẹp sàng,nhận thăm các đón tình duyên