Bài hát: Lk Vợ Tôi, Vợ Bỏ - Dương Ngọc Thái
Tôi thương vợ tôi nghĩa tình trước sau vuông tròn
Tôi thương vợ tôi tính tình ngay thẳng hiền ngoan
Tôi thương vợ tôi không lượt là sa hoa gấm nhung
Tôi thương vợ tôi biết yêu chồng thương con hết lòng.
Gian lao ngày đêm sớm chiều nắng mưa dãi dầu
Không ham giàu sang không đua đòi xe lớn, nhà cao
Khi xưa yêu nhau hai đứa nghèo chung mảnh liếp tre
Qua bao nhiêu năm dẫu có nghèo nhưng tình càng sâu.
Đêm đêm bên bếp lửa hồng
Ngồi ôn dĩ vãng thấy thương nhau nhiều hơn
Cưới em chỉ có khay trầu
Mâm trà, khay rượu, đôi buồng cau tươi.
Con thơ, hai đứa ra đời
Em thêm gánh nặng nhọc nhằn hơn xưa
Sớm chiều cuốc bẫm cày sâu
Chiều bên mái lá nghe con nói cười.
Tôi thương vợ tôi những ngày đói no chung lòng
Tôi thương vợ tôi những lần đi biển mồ côi
Tôi thương vợ tôi xin suốt đời yêu em mãi thôi
Xin ghi vào tim "nghĩa vợ chồng muối mặn gừng cay
[Vợ Bỏ]
Vợ bỏ anh rồi con khờ bơ vơ
Bao đêm gọi mẹ giật mình trong mơ
Nhìn con anh xót xa lòng
Người ta mang tính đèo bồng
Để anh buồn con khóc chờ mong.
Vợ bỏ anh rồi căn phòng buồn hiu
Đêm đêm một mình đau buồn cô liêu
Từ nay nắng sớm mưa chiều
Đôi vai gồng gánh bao điều
Em xa rồi gà trống nuôi con.
Mười lăm năm qua ta sống bên nhau
Anh có tội tình gì
Em không thương buông lời oán hận
Xem cuộc tình là duyên nợ trả vay.
Mang vào lòng ngàn nỗi chua cay
Khi người ta tham phú phụ bần
Bát cơm rau em ơi tình thắm nồng
Mái tranh nghèo nhưng đậm tình phu thê.
Cuộc sống tuy nghèo nhưng nhiều tình yêu
Cho nhau thật nhiều nhận được bao nhiêu
Em lo hạnh phúc riêng mình mà quên mái ấm gia đình
Chuyện chúng mình giờ còn gì đâu.