Nhạc sĩ: Mạnh Quỳnh, Quang Lê, Đan Nguyên, Ngọc Ngữ
Rồi có một ngày
Sẽ một ngày trình chiến tàn
Anh chẳng còn chi,
chẳng còn chi
Ngoài con tim héo em ơi
Xin trả lại đây,
bỏ lại đây
Thép cái răng với lũy hào sâu
Lỗ trâu mai với những địa lôi
Đã bao phen,
mau anh tuôn,
cho còn lại đến mãi bây giờ
Trạ súng đạn nay khi sạch nơ,
sông nối rồi
Anh trở về quê,
trở về quê,
tìm tôi thơ mất năm nào
Vui cùng ruồng nước,
cùng đàn trâu,
Với cây đá khóm trúc hạng cao,
Với con đê có chiếc cầu tre.
Đã bao năm vắng chân anh,
Nên trở thành hoang phế dòng rìa.
Rồi anh sẽ dựng căn nhà xưa Rồi anh sẽ đón cha mẹ về
Rồi anh sẽ sang thăm nhà em Với miếng câu,
với miếng chầu Ta làm lại từ đầu
Rồi anh sẽ rượu em tình thơm
Mộ bia kín trong nghĩa bia buồn
Bạn anh đó đang say ngủ yên
Xin cám ơn,
xin cám ơn
Người nằm xuống
Để có một ngày,
có một ngày cho chúng mình
Ta lại gặp ta,
con vòng tay mở rộng thương
mến bao la
Chuông chùa làng xa,
chiều lại vang
Bếp ai lên khói ấm tình thương
Bát cơm rau thăm mỗi tình quê,
Có con trâu,
có nương rau,
Điện đường này mơ ước bao lâu.
Người ơi!
Bởi tôi không là gỗ đá
Trong tôi, trong tôi tràn trứa tình người
Nên trên môi tôi,
trên môi tôi hay thiếu nụ cười
Vì nụ cười là nước mắt khô
Mà người đời che lắp đau thương người ơi
Tôi không dối mình dối đời
Xin người hiểu cho,
dù tôi,
dù tôi vương tơ kiếp nỡ tầm
Nhưng người hiểu cho,
hồn tôi,
hồn tôi ôi chan chưa tình quê
Nên cả đời tôi, cả đời tôi,
tôi say mê khúc nhạc u buồn
Tôi yêu thương tiếng hò êm đềm,
như yêu sông núi mình một trời phổ đau
Để có một ngày,
có một ngày cho chúng mình
Ta lại gặp ta,
con vòng tay mờ dòng thương bên bao la
Trung chùa làng xa,
chiều lại vang
Bếp ai lên khói âm tình thưa
Bát khơm dâu thấm hối tình quê
Có con trâu,
có nương dâu
Thiên đường này mơ ước bao lâu
Có con trâu,
có nương dâu
Thiên đường này mơ ước bao lâu