Bài hát: LK Hoa Mười Giờ - Dương Ngọc Thái, Hoàng Châu
Hôm chia tay chiều chủ nhật
Anh bảo rằng tuần sau anh đến
Hái một nụ hoa xinh xinh màu tim tím
Anh cài lên mái tóc thề.
Rồi hẹn tuần sau
Khi hoa mười giờ nở
Anh sẽ đến thăm em
Em trông chờ từng phút
Bao đêm rồi không ngủ
Mong đến ngày được gặp anh.
Bao trông mong chiều chủ nhật
Đã đến rồi, trời sao không nắng
Chỉ sợ trời mưa cho anh ngại không tới
Để mình em đếm đông dài.
Ngập ngừng thật lâu
Khi em chọn áo tím
Xưa anh nói anh yêu
Em xin mẹ ra phố
Mẹ vui cười khẽ nói
"Con gái mẹ thật là xinh."
[ĐK:]
Đây công viên chốn hẹn hò
Chứng kiến bao lời thề
Tình yêu vừa lên ngôi
Anh, anh hãy nói đã yêu
Luôn một lòng chung thủy
Dù đời vẫn đổi thay.
Nhưng sao nay quá mười giờ
Hoa tím đã nở rồi
Mà sao anh không đến
Cho em luôn ngóng chờ anh
Âu lo từng giây phút
Lệ buồn hoen ướt mi.
2. Em bơ vơ quay trở về
Qua phố chợ, chợt nghe tiếng sét
Nổ sầm bên tai
Khi em chợt trông thấy
Anh cùng ai bước chung đường.
Người đẹp của anh
Bên anh màu áo tím
Sao nghe quá chua cay
Em thương phận con gái
Như hoa mười giờ nở
Chỉ đẹp giây phút ban đầu.
Từ lúc quen nhau chưa nói một lời gì
Tỏ tình ta mến nhau
Nhiều đêm ngắm sao, mơ ước duyên mình bền lâu
Suốt đời tình thắm sâu.
Nhớ thương đầy vơi, mộng thấy ai mỉm cười
Làn môi xinh tuyệt vời
Để rồi buồn ơi, ánh trăng soi còn đó
Và nghe hơi gió biết rằng mình vừa mơ.
[ĐK:]
Khi yêu hồn như nở hoa xây mộng tuyệt vời
Nắm tương lai trong bàn tay một câu nói thôi
Đôi khi gặp nhau, muốn khơi nhưng rồi lại thôi
Nói ra e ngại, hoặc theo gió trôi.
Hôm nay nhìn xe kết hoa xuôi ngược nẻo đường
Viết thư trao cho người yêu, vài câu luyến thương
Hân hoan hồn như nở hoa, trông chờ hồi âm
Đắng cay trong lòng, chỉ thấy thiệp hồng.
.
Chiều tím không mây, đường cũ bước lần về
Buồn nghe day dứt tim
Nhìn xe kết hoa màu trắng ngỡ rằng mình mơ
Pháo hồng nhuộm tím đường.
Lá thu chậm rơi từng lá nghe buồn buồn
Tưởng bước ai tìm về.
Mở rộng vòng tay đón em nhưng nào thấy
Sầu dâng lên tim biết bao giờ cho khuây?
Không phải tại em cũng không phải tại anh
Tại trời xui khiến nên chúng mình thương nhau
Tình nồng thắm biết bao lúc ông Tơ bắc cầu
Bà Nguyệt nối chữ yêu vui trọn buổi ban đầu
Rồi thời gian lướt mau tình ta úa màu
Đàn dâng phím sầu đầy thương đau khi tình héo
ĐK:
Tình yêu! tình yêu như hoa nở đẹp xinh khi xuân đến anh ơi
Làm thân hoa cho người ta hái
Hè sang sắc thắm hoa dần tàn
Thu đến nghẹn ngào rồi heo mây kéo sang mùa đông
Làm hoa kia chết trong lạnh lùng
Không phải tại em cũng không phải tại anh
Tại đời đen trắng nên chúng mình xa nhau
Mình từng nói đã lâu dấu đi chung chuyến tàu
Người về bến khác nhau không hẹn đến nơi nào
Thì ngày nay có sao mình không trách người
Mình không trách mình đời đổi thay như màu áo
Không phải tại em cũng không phải tại anh