Đã lâu rồi
Đôi lửa cách đôi nơi tơ vì siêu còn hay mất
Mãi trường ơi
em tôi còn học nữa hay ra đi từ đâu nào
Ngày xưa đó ta hãy đón rìu nhau đi trên con đường lẻ loi
Mấy năm qua rồi em anh không gặp mưa
Mưa mưa rơi từng đêm mưa chiên miên trên đồn khuya lòng ai thương nhớ vô miền
Thương thương anh ngày đó anh nhìn em mắt quen sầu không nói nên câu ra tờ
Mong anh mong làm sao cho tình duyên không nhạt vai theo năm tháng thoáng qua mau
Yêu yêu anh nhiều lắm nhưng tình ta vẫn chưa thành khi nuôi xong còn điềm linh
Ớ phương này vui kiếp sống chinh nhân nhưng không quên rệt mơ
em ơi có gì vui xin biếng thư về cho anh
Thương em anh thương nhiều lắm,
em ơi biết cho chăng
tình lẻ đêm buồn.
Những chiều hành quân ôi,
những chiều hành quân tim chiều vang bị biệt
Tiêu dâng mưa được tình em gái mất,
chiếc thuyền như vỡ đôi
Phút cuối
không nghe được em nói,
không nhìn được một lần,
dù một lần đơn sơ
Dù một lần đơn sơ
Để không chết người trái khói luôn
Mà chết người em nhớ hầu hương tối xuân đi
Ôi, ngày trở lại
Đồi xim nay vắng người em thơ.
Đồi
xim tim
chạy xa tích lan dần trong bóng tối.
Xưa nói duy bền là một người đi chưa về mà đành lỡ bức tơ xin.
là bức tư duyên Nói,
nói gì cho mảnh gió
Một rừng đầy hoa xinh nên
để chiều đi không hề
Tín ca chiều buông nay
Tại yêu hoang nên ngồi bên mộ nàng
Từ dạo hợp mộ
nàng không mây áo cười
Thoáng buồn trên mẹ ưu nhìn
Khói buôn bên ương tan nhịn ướt
Trên mù đầy cỏ vàng
đồi hoang
mới tiêu điều
Nếu lỡ chúng mình hai đứa xa nhau
Nhìn mưa trên phố em có thương sầu
Có nghe cây mặt chiều mưa đổ
Có nghe lòng xót xa đau
Hay em vội quên ngày đó
Nếu lỡ chúng mình hai đứa chia phôi,
Đời em con gái đã lỡ yêu rồi.
Nhưng khi họ rồi xa xôi,
còn ai đỡ đón trong đời
Vẫn biết yêu em yêu nhiều lắm
Nhưng tình
ta mãi còn trái ngang
Anh ơi đừng nói làm em sợ Và rồi mình cạnh chờ Em để tan anh xuống cuộc đời
Em để tan anh xuống cuộc đời
Nếu lỡ chung mình hai đứa hai nơi
Làm sao anh sống khi mất em rồi
Vắng anh đôi phút là nhung nhờ
Nếu lỡ chung mình hai đứa chia phôi
Đời em con gái đã lỡ yêu rồi
Vắng anh em biết còn ai ngờ
Những khi hờ dỗi xa xôi,
còn ai đỡ đón trong đời
Vẫn biết yêu em yêu nhiều lắm,
nhưng tình ta mãi còn trái ngang
Anh ơi đừng nói làm em
sợ
và rồi
mình cạnh chờ em để tan anh xuống cuộc đời
Để tan anh xuống cuộc đời
Nếu lỡ chung mình hai đứa hai nơi
Làm sao anh sống khi mất em rồi
Vắng anh đôi phút là nhung nhờ
Vâng em đôi phút là nhung nhờ,
chỉ yêu và biết em thôi,
thể yêu em yêu mãi muôn đời.
ai muôn đời
vắng anh đôi phút là nhung nhờ
chỉ yêu và biết anh thôi
Mãi lỡ hai mình xa nhau,
đừng khóc cho nghi huen sâu
Ghi nhé
em chuyện buổi ban đầu Đừng để tình ta phai tan mâu Lời nguyện xin khắc sâu
Mai nếu hai mình xa nhau,
từng bước em đêm mai rìu
Em khóc ai người dấu
nuông chiều,
và ai dễ thương cho em yêu
Trong đêm buồn quanh yêu
Thương đôi mắt em buồn thật buồn,
thương em tính mang nhiều tuổi hơn
Và hay bắt anh đưa đi chơi
trong những lần mưa đổ nhiều thật nhiều
Vì mùa mưa em yêu mãi nhé ai mình xa nhau
Kỷ niệm một đêm ta trót trao,
yêu nhau đừng phù nhau.
Em khóc ai người dở
nuông chiều Và ai dễ thương cho em yêu
Trong đêm buồn hoành yêu
Thương đôi mắt em buồn thật buồn
Thương em tính mang nhiều tuổi hơn
Và hay bắt anh đưa đi chơi
Trong những lần mưa đổ nhiều thật nhiều
Vì mùa mưa em yêu mơ nhớ hai mình xa nhau
đừng phụ nhau
đêm ngóng đêm mỏi mặt thương sầu
kỷ niệm một đêm ta trót trao
Về đây bên nhau,
ta nối lại tình xưa
Chuyện tình mà bao năm qua em gói ghém từng kỷ niệm
Phai nắng còn đường xưa,
những chiều hẹn cơn mưa đổ
Mưa ướt lành vai anh,
em thấy lòng anh xót xa
Mùa thu năm nào,
anh với em gặp nhau
Tưởng rằng mình quen nhau thôi khi đã biết thì âu rồi
Đôi trái tim chờ nhau
Hứa hẹn mùa đông muôn thùa
Sương gió lạnh môi em anh thấy lòng mình giá bằng
Nhưng không ngờ đình mẹ chia rẽ em xa nhau Cuộc đời đôi ta hai lối em dết ngứa giữa trời đơn côi
Còn anh chơi với ngày tháng bơ vơ,
nơi miền xa vời vời,
chuyện dĩ vang buồn lưu luyến chờ hẹn ngồi.
Đêm đông dài,
sợ rằng nhúc nhớ vội vai,
tình vào thiên vua mãi mãi,
em sẽ khóc suốt đời anh ơi.
Dù mãi mãi em sẽ khóc suốt đời anh ơi
Vì em ơi em vì nghĩa tương lai ta về say mong lại
Chuyện cũ sẽ vào dĩ vãng sẽ nhạt phai
Rồi sau cơn mưa
gióng tố sẽ vượt qua
Chơi đẹp và xanh bao lá rơi khắp lối đường anh về.
Chím mến màng mùa xuân,
xóa mơ niềm đau năm cũ.
Anh sẽ về bên em ta ấm lại tình cô nhân.
Nhưng không ngờ đỉnh mệnh chia rẽ xa nhau
Cuộc đời đôi ta hai lối
Em rết ngứa giữa trời đơn vui
Còn anh chơi vơi
Ngày tháng bơ vơ nơi miền xa hồi vời,
Chuyện dĩ vang buồn lưu niên chưa hề ngồi.
Đêm đông dài,
sợ rằng những nhớ vội vai,
Tình vào thì đu mai mai,
em sẽ khóc suốt đời anh ơi.
Thì em ơi em vì nghĩa tương lai ta về say,
Chỉ mong lại, chuyện cũ sẽ vào dĩ vãng, sẽ nhạt phai.
Một đêm chẳng sao,
tha thí thương người xưa,
Mình rệt một hương âm khóa ân ái cũ chẳng phải nhòa.
Ta mỗi lời tình xưa,
sống trọn mùa đông buồn vua,
Chìm bên về sông sáng,
ta thấy đời còn có nhau.
Anh sẽ về bên em ta ấm lại tình cũ nhầm.
Anh sẽ về bên em ta ấm lại tình, Tình,
tình cố nhớ
Tình,
tình cố nhớ
Không biết trên cõi đời thường yêu thường mơ lứa đôi
Nếu biết sống giữa trời tình yêu là con nước trôi
Trôi lang thang qua từng miền lúc êm ái xuôi đồng băng
Cũng có lúc thác gập gành chia đường con nước êm
Mời bạn nghe chuyện thế lương Khóc cho người lỡ nhiều đương
Trời ra như con ghét thương Cách chia người cho thương
Em xinh em tên mộng thương Nè gọi em bé xinh
Em xinh em tên mộng thương Cha gọi em bé muốn
em bé nguồn đến lúc biết mơ mộng như những cô gái xuân nồng
nàng yêu anh quân nhân Việt Đồng trong một ngày cuối đông
chuyện tình trong thời giao tranh vẫn như làng khói mong manh
Đơn vị xa xăm,
nàng nghe năng nhớ mong
Yêu nhau lúc chuyện miên khói lửa
Chuyện vui buồn ai biết ra sao
Nhìn quanh mình sao lắm thương đau
Khi không thấy người yêu trở lại
Tình yêu tìm không thấy ban mai
Người không tìm ra dấu tương lai
Nhưng không chết người trai khói lửa
Mà chết người gai nhỏ phương xa
Mùa xuân buồn có gió
đông qua
Xin cho yêu trong mộng thương
Những mộng thương cũng tan
Xin cho đi chung một đường,
sao đình mẹ chăn ngang.
Xin ghi tên lên thiệp hồng,
phút dài bỗng nghe ngỡ ngàng.
Cô dâu chưa về nhà chồng,
ôi lạnh lùng yêu chàng.
Chàng thề không còn yêu ai,
dâu cho ngày tháng phôi phai.
Tháng phôi phai,
nhiều lần tràn mộng thiếu trai,
Nàng hẹn tràn kiếp lại.
Nhưng không chết người trai khói lừa,
mà chết người gai nhỏ phương xa,
mùa xuân buồn có gió đông qua.
Xin cho yêu trong mộng thương,
nhưng mộng thương cũng tan.
Xin cho đi chung một đường,
sao đình mạnh chắn ngang.
Xin ghi tên lên
thiệp hồng,
phút giày bóng nghe ngờ ngang
Cô dâu chưa về nhà chồng,
ôi lạnh lùng
nghĩa trang
Chàng thề không còn yêu ai,
dâu cho ngày tháng phôi phai
Chàng mong níu trai,
nàng hẹn chàng kiếp mai
Chàng thơ không còn yêu ai,
giấu cho ngày tháng phôi phai
Nhiều lần tràn mộng lưu tràn
Nàng
hẹn tràn kiếp mơ
Trả lại cho em mạnh khăn hồng đó
Có tên hai đứa màu trường mơ
Dần hôn nhau chi để rồi tiếc nhớ
Lối về có gặp hừng hờ
trẻ non làm ngờ
trả lại cho anh
tình thương ôi
một
ngày xa nhau nụ cười em hát
Tháng thấy anh đi vụng đều
Tình nhớ nếu mình thôi dần làm quen
Anh xin làm gió quạt mềm
Mùa lùa hay thì biếc em
Tại anh hôm ấy nào phải vì em
Anh hứa đợi rồi anh quên
Mùa hôn lên tóc mềm
Dần hơn hai hôm dài như một tháng
Ghé tanh đôi ba bước bàn năm trông
Một người ra đi một người ghé nói
Nắm tay hết dần hết hờn
Thôi giấc mơ thôi chẳng chờ lâu
Trả lại cho anh tình thương ngói Với em anh hôn hẹn duyên về
Ngày xa nhau nụ cười hém hát,
Có lần bước vội qua cầu,
Nhìn sang thấy anh đi gục đầu.
Tình nhớ nếu mình thôi dần làm quen,
Anh xin làm gió quạt đêm,
Mua đồ tay thì biếc em.
Tại anh hôn anh nào phải vì em,
Anh hứa đợi rồi anh quên,
Để hứa hôn lên tóc mềm.
Hôm dài như một tháng
Ghé tanh đôi ba bước bàn nằm trông
Một người ra đi,
một người ghé nói
Nắm tay hết giận, hết hờn
Để trong giấc mơ thôi chậm chơi
Một người ra đi,
một người ghé nói
Nắm tay hết giận hẹn hẳn
Để trong
giấc mơ thôi chậm chậm
Vẫn biết trên cõi đời thường yêu thường mơ lứa đôi
Nếu biết sống giữa trời tình yêu là con nước trôi
Trời lang thang qua từng miền,
lũng êm ái xuôi đồng bằng,
Cũng có lúc thác gập gành chia đường con nước êm.
Mời bạn nghe chuyện thế lương Khóc cho người lỡ yêu đương
Trời già như con yên thương Cách chia người cho thương
Em xinh em tên mộng thương Nè gọi em bé xinh
Em xinh em tên mộng thương Cha gọi em bé muốn
Đến lúc biết mơ mộng như những cô gái xuân nồng
Nàng yêu anh quân nhân biệt đồng trong một ngày cuối đông
Chuyện tình trong thời giao tranh vẫn như làng khói mong manh
Để xa xăm nàng e nàng nhớ mong
Yêu nhau lúc chuyện miên khói đưa
Chuyện vui buồn ai biết ra sao
Nhìn quanh mình sao lắm thương đầu
Khi không thấy người yêu trở lại
Nhưng tìm không thấy ban mai,
người không tìm ra dấu tương lai
Nhưng không chết người trai khói lửa,
mà chết người gai nhỏ thương xa
Mùa xuân buồn có gió đông qua
Những mộng thương, những mộng thương cũng tan
Xin cho đi chung một đường
Sao đình mẹ chẳng ngang
Xin ghi tên lên thiệp hồng
Phút dài bỗng nghe ngỡ ngàng
Cô dâu chưa về nhà chồng
Ôi,
lành lòng yêu chàng
Chàng thì không còn yêu ai
Nếu ai giấu cho ngày tháng phôi phai,
Nhiều lần chẳng mong lưu trai,
Nàng em chẳng kiếp mai.
chuyện vui buồn ai biết ra sao nhìn quanh mình sao lắm thương đau
Khi không thấy người yêu trở lại,
Tình yêu tìm không thấy ban mai,
Người không tìm ra dấu tương lai.
Nhưng không chết người trai khói lừa,
Mà chết người gai nhỏ phương xa,
Mùa xuân buồn có gió
đông qua.
xin cho yêu trong mộng thương nhưng mộng thương cũng tan
xin cho đi chung một đường sao đình mệnh chăn ngang
xin ghi tên lên thiệp hồng phút giày bóng nghe ngừng hàng
Tới nhà chồng ôi lạnh lùng nghĩa chan
Chàng thư không còn yêu ai
Dấu cho ngày tháng phôi phai
Nhiều lần chàng mong yêu trai
Nàng hẹn chàng kiếp mai
Chàng thư không còn yêu ai
Dấu cho ngày tháng phôi phai
Nhiều lần tràn mộng níu tràn
Nàng
hẹn tràn kiếp mơ
Em ơi nếu mong không thành thì sao
Ngon cao gất rồng biết đâu mà tìm
Đường đời mệt mù vàn néo về đâu
Và nếu về đâu,
mong chờ duyên kịp đôi lối băng cầu
Em ơi nhắc lại phút xưa gặp nhau,
trên đê vắng người lũc tan chờ chiều
Ai ngùng mọi lần anh đến làm quê mưu
Ba em ưng hồng vì có thèm thương
Em ơi nhớ chẳng thùa ấy
em về trên quãng hương xa
Gặp nhau dù không *** cười
Nhìn
nhau mà lòng vẫn vui
Dù anh đổi tim ước mong bấy lâu thành người
Dù rằng dòng đời ngăn cách tình ta
Phút giây ban đầu mà anh không phai nhòa
Người ngăn cách tình ta
Phút giây ban đầu
Mãi không phai nhỏ
Mắt anh rồi,
xa anh rồi
Hoa đã tàn,
người đã phai
Trời thanh vắng em đi về,
về với ai
Một người đi,
một người sâu,
nhìn hoa ua
buồn về mau
Đôi chân môn,
tim dương,
hẹ phố vắng
Còn thương tình còn nồng,
mà đêm nhớ ngày chờ mong
Bao thu rồi nhìn lá chết rơi ngoài sông
Cánh thư này, kỷ niệm này ta đã tìm
về với nhau
Rồi hôm nay tan mơ hướng em âu sầu,
anh ở đâu?
Chiều nay mây đêm răng sau đường về,
nhìn hoa rơi nào mê
Người ơi sao chẳng về,
còn mong chi câu thề
Dận nhắn sao chẳng nói
Ra đi không một lần
Để buốt ra tim tôi
Ai ngờ
Chìm trời vô cánh tung bay
Người đi để nhớ cho đời
Làm sao tôi đến bên người
Giờ
mây hồng đưa bước em xa
Hay từ đây anh rớt ra
Tình hơi trốn vào thiên thu
Mùa thu thư nắng
Gió mang niềm nhớ
Trời chiều mang mắt
Cũng nát con tim
Lễ tình đắm ướt Tạo chinh quyền
Tỉ niêm êm đềm
Chờ đầy hai đứa vì thiếu tờ duyên
Dương còn thay lá,
tình vẫn chưa yên
Thương chi cho lắm giờ cũng xa nhau
Người từ ngàn *** về mang nỗi sầu
nhịp câu ô thương hẹn đến mai sau
ngày dài nhung nhớ mình cũng như nhau
trên cao bao vi sao sáng
đã bẫy nhiều sầu
Người đi hoa lá trên đêm mùa nhớ
Người về lạc lẽ tình vẫn bơ vơ
Tha dàng chuôn kín mộng ước xa nhau,
quên đi cho hết một kiếp thương đau.
Chẳng chuôn kiên mộng ước xa nhau
Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi,
Phút gần vui nhau mất rồi,
Tà tư là hẹn nơi.
Tiếng vé nước nở buồn hơn tiếng lòng,
Biết ai còn nhớ đến ân tình không?
Đường xưa yên mong hai đứa nay đâu Những chiều hẹn nhau lúc đầu Giờ như nước trôi qua cầu
Giá biết bàn lòng ơi,
Thôi nay xa cách rồi,
Kỷ niệm mình xin nhớ mãi.
Buồn riêng một mình ai,
Chờ mong từng đêm vui chiếc,
Nỗi ưu hòi này ai có say.
Nếu ai đã từng nhận hoa thấy buồn,
Cám thông được nỗi vắng xa người thương.
Màu hoa phương thấm như máu con tim Mỗi lần hè sang kỷ niệm Người xưa biết đâu mà tình
Tiếng vẽ nước nở buồn hơn tiếng lòng,
biết ai còn nhớ đến ân tình thơ.
Tình mong hai đứa lấy đau Những chiều hẹn nhau lúc đầu
Giờ như nước trôi qua cầu
Giá biết bàn lòng người Hồi nay xa cách rồi
Kỷ niệm mình xin nhớ mai
Chờ mong từng đêm gói chiếc,
nỗi hồ hòi này ai có hay?
Nếu ai đã từng nhận hoa thấy buồn,
Cảm thầm được nỗi vắng xa người thương.
Màu hoa phương thắm như máu con tim,
Màu hoa phương thấm như máu con tim,
mỗi lần hẹt thêm kỷ niệm,
người xưa biết đâu ba tim.
Màu hoa phương thấm như máu con tim,
mỗi lần hẹt thêm kỷ niệm,
người xưa biết đâu ba tim.
Sài Gòn yêu ơi đã hết rồi ngày tháng đam mê,
nhớ đường xưa mình vẫn đi về,
nhớ từng viên xôi đã bền lề,
tiếng vòng buồn mưa gió đêm khuya,
như dòng lề chinh chiến chia ly
Saigon yêu ơi đã hết rồi ngày tháng bên nhau,
giữa tuổi yêu mà bỗng ngu sầu,
giữa ngày xanh mà tập phai màu,
ta chỉ còn lễ khóc thương nhau,
ta chỉ còn héo hát tình sầu.
đành chấp nhận hương đau anh yêu
Sài Gòn yêu ơi,
nhớ những ngày lửa cháy bom rơi,
Trắng từng đêm nghe sông vang trời,
Mắt mẹ trong hoà pháo khờ dài,
Thương về thằng con chết xa xôi,
Sài Gòn yêu ơi,
đã hết rồi ngày tháng bên nhau
Tối yêu mà bỗng ưu sầu,
giữa ngày xanh mà tập phai màu.
Ta chỉ còn lệ khóc thương nhau,
ta chỉ còn héo hắt tình sầu.
Còn héo hắt tình sầu
Thôi em buồn nhiều chi em
Bóng rồi một ngày hối quên
Thôi đừng nhắn nhớ nhau nhiều đã lỡ nhịp cầu
Đành chấp nhận phương đông
Saigon yêu ơi, nhớ những ngày
lửa cháy bom rơi,
Trong hoà phát thơ dài
Thương về thằng con chết xa xôi
Thương Sài Gòn số kiếp ngầm ngùi
Thương về thằng con chết xa xôi