Một chiều ái ân,
say hồn ta bao lần
Một trời đắm duyên thơ,
cho đời bao phút ơ thơ
Ngào sắc hương
Tay cầm tay luyến thương
Đôi mắt em nhìn càng say đắm bơ mà nào
Thấy đâu sầu vương
Một chiều bên nhau
Một chiều vui sung
Quên phút đăng bông
Lâng lâng chiều mơ
Một chiều băng khôn đau nguồn thơ
Mây vương sâu lắng
Gió ơi đưa hồn về làm cũ
Ngàn thầm lời nguyện ước trong chiều xưa
Thương nhau làm chi
Âm thầm lễ vương khi biệt ly
Xa xôi còn chi
Vô tình em nhớ bối duyên hờ
Tình như mây khôi bóng ai xa mơ
Một chiều ai ân,
dài hôn ta bao lần
Một trời đám duyên thơ,
cho đời bao phút ơ thơ
ngào sắc hơn,
tay cầm tay luôn thương
đôi mắt em nhìn thằng say đắm mơ mang đào
thấy đâu sầu vương
Chiều ơi về đâu,
chiều đi lòng nhớ bao nỗi u sầu
Chiều sương nhịn lắng buồn,
mờ xa đôi cánh chim lùa theo gió
Chiều xa
ngoài khơi,
yên theo dòng nước về trốn xa vời
Hình
hòa vai sắc tan,
còn đâu trắng sáng mơ bên bờ lan
Nhìn giấc mơ tan,
vương theo gió váo cung đàn
Đâu dáng duyên xưa,
một chiếu thu ta còn nhớ
Vài kề vai trong tiếng tơ
Thì xa vắng ta vẫn ngòng chờ
Chiều sáng anh ôm thơ
Trên đường về nhớ đầy
yêu chậm đứa chân anh
tiếng buồn vang trong mây
tiếng buồn vang trong mây
chim rừng quên cất cánh
gió say tình anh ấy
có phải sầu vạn phố
chết trong hồn chiều nay
chết trong hồn chiều nay
Tôi là người lực khai,
màu chiều khó làm quay
Ngỡ lòng mình là rừng,
ngỡ lòng mình là mây
Nhớ nhà chầm điều thuốc khói huyền bay lên cây
Trên đường về nhớ đây,
chiều chậm đưa chân ngày
Chào trong nửa chân ngày
Tiếng buồn vang trong mây
Tiếng buồn vang trong mây
Tiếng buồn vang trong mây
Tiếng buồn vang trong mây