Bài hát: Liên Khúc Tình Vẫn Chưa Yên, Không Bao Giờ Ngăn Cách - Kim Anh, Quang Thành
[Tình Vẫn Chưa Yên]
Từ lúc xa em trời bỗng im lìm
Mây trôi lang thang gió không về để yêu làn tóc rối
Từ lúc xa em nhà vắng không đèn
Đen như con tim quá mỏi mòn thèm nói câu tình duyên.
Ngày ấy không xa, tình vẫn thiết tha
Đôi ta tung tăng trên rừng, vang tiếng ca trên đồi
Rồi tháng năm qua, tình bỗng phôi pha
Cho em chơi vơi giữa khung sầu bằng nhớ thương thật lâu.
Hôm nao khi tình nồng lên cao
Anh bảo mình yêu nhau đến khi sông núi mòn
Yêu anh em đặt trọn tình yêu
Đi vào vùng tương lai mặc cho đời ngang trái.
Hôm nay núi vẫn còn trơ trơ
Sông vẫn màu xanh lơ cớ sao người hững hờ
Anh ơi tuổi mộng được bao lâu
Bóng chiều kề bên nhau sao trút thêm đớn đau.
Chiều xuống kinh đô phủ bóng giáo đường
Sao còn bơ vơ mãi nơi đây, bên tiếng chuông nhiệm mầu
Lạy Chúa con yêu đời xót xa nhiều
Bao năm qua con mãi đi tìm tình vẫn chưa được yên.
[Không Bao Giờ Ngăn Cách]
Anh về với em rồi mai lại đi
Đường xa mang theo bao nhiêu tình ý
Viết tên người yêu lên ba lô nặng trĩu
Đêm quân hành dừng chân đồi hoa tím
Nhớ xưa đôi mình hẹn nhau mà sao sáng
Đâu bằng đôi mắt em.
Chúng mình cách xa mà vẫn gần nhau
Tình yêu không mau phai như màu áo
Dẫu cho thời gian đem tâm tư vào nhớ
Lối trăng đầy tình em còn soi sáng
Sẽ không bao giờ
Không bao giờ ngăn cách đâu em.
Không bao giờ
Không bao giờ ân tình lại vỡ đôi
Một người đi nghe thương sao thương nhiều quá
Dáng một người em xinh sao quá xinh màu má.
Không bao giờ
Không bao giờ giữa mùa hè tuyết rơi
Một đời hoa không khi nào hai lần nở
Trái mộng còn trinh nguyên khi đón anh trở về.
Với em với em rồi anh lại đi
Đường xa mang theo bao nhiêu tình ý
Dẫu cho thời gian đem tâm tư vào nhớ
Lối trăng đầy tình em còn soi sáng
Sẽ không bao giờ
Không bao giờ ngăn cách đâu em