Sáng tác: Trần Thiện Thanh
Tình là tình nhiều khi không mà có
Tình là tình nhiều lúc có như không
Tình xôn xao như giọt nắng lên cao
Cho lòng mình mênh mang như làn khói
Tình trôi qua như là giấc chiêm bao
Ôi, tình đầu bỡ ngỡ cơn mộng du.
Tình là tình nhiều khi không mà có
Tình là tình nhiều lúc có như không
Tình cho đi, cho từ lúc quen sơ
Cho thật nhiều, bỡ ngỡ chưa hề cho
Tình cho đi, nhưng chẳng nói năng chi
Nên ngập ngừng, mãi mãi mối tình câm.
Tình một ngày tình xa ôi tình nhớ
Tình gặp rồi, tình cứ nói vu vơ
Nhưng thật lòng thì vẫn cứ như thơ
Và cuộc đời thì vẫn cứ như mơ.
Anh hẹn em cuối tuần
Chờ anh nơi cuối phố
Biết anh thích màu trời
Em đã bồi hồi chọn màu áo xanh
Chiều thứ bảy người đi
Sao bóng anh chẳng thấy
Rồi nhẹ đôi gót hài
Chiều nghiêng bóng dài
Áo em dần phai
Sáng chủ nhật trời trong
Nhưng trong lòng dâng sóng
Chẳng thấy bóng anh sang
Nên thứ hai thu tàn
Nên thứ ba thu vàng
Mùa đông thứ tư sang
Qua thứ năm nhẹn ngào
Giận anh đêm thứ sáu
Quyết, em quyết dặn lòng
Không nói nửa lời, dù là ghét anh
Chiều thứ bảy mưa rơi
Ai bảo anh lại tới
Ai bảo anh xin lỗi
Ai bảo anh nhiều lời
Cho mắt em lệ rơi
Chiều thứ bảy mưa rơi
Ai bảo anh lại tới
Ai, ai bảo anh xin lỗi
Ai bảo anh nhiều lời
Cho mắt em lệ rơi
Kìa tình nào chờ anh nơi đường vắng
Ới kìa tình nào là những ngón tay đan
Thôi thì mình đành đứng mãi xa trông
Lại một lần tình có cũng như không